Lấy điều ăn ở dạy con.
Dẫu mà gặp tiết nước non chuyển vần.
Ở cho có đức có nhân
Mới mong đời trị được ăn lộc trời
Thương người tất tả ngược xuôi
Thương người lỡ bước, thương người bơ vơ.
Thương người ôm dắt trẻ thơ.
Thương người tuổi tác già nua bần hàn.
Thương người quan quả cô đơn
Thương người lỡ bước lầm than kêu đường.
Thấy ai đói rách thì thương
Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn
Thương người như thể thương thân
Người ta phải bước khó khăn đến nhà
Đồng tiền bát gạo mang ra.
Rằng đây "cần kiệm" gọi là làm duyên..
Nguyễn Trãi
Dẫu mà gặp tiết nước non chuyển vần.
Ở cho có đức có nhân
Mới mong đời trị được ăn lộc trời
Thương người tất tả ngược xuôi
Thương người lỡ bước, thương người bơ vơ.
Thương người ôm dắt trẻ thơ.
Thương người tuổi tác già nua bần hàn.
Thương người quan quả cô đơn
Thương người lỡ bước lầm than kêu đường.
Thấy ai đói rách thì thương
Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn
Thương người như thể thương thân
Người ta phải bước khó khăn đến nhà
Đồng tiền bát gạo mang ra.
Rằng đây "cần kiệm" gọi là làm duyên..
Nguyễn Trãi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét