Hai người yêu nhau cũng như những em bé tập viết vậy. Những ngày đầu những trang giấy còn trắng, họ hăm hở viết với tất cả lòng nhiêt tình và cả ước mơ của họ!!! Họ say sưa viết, có thể cả hay cùng viết, hay cả hai thống nhất cho một người viết, có thể người con trai viết, hoặc người con gái viết.
Khi viết thì họ luôn để tất cả niềm yêu thương vào trang giấy. Nhưng dù là theo cách nào thì cả hai đều cố gắng thể hiện chân tình của mình và đem hạnh phúc cho nhau và cho riêng cả mình.
Nhưng chữ viết cũng như tính cách con người, không ai giống ai, và không dễ gì mà thay đổi. Có người thì viết sạch sẽ, có người thì viết ngoáy, có người viết thẳng hàng, có người thì hay tẩy xoá... Nhưng để viết được cùng nhau thì họ phải biết thay đổi một chút về cách viết của mình để phù hợp với nhau. Dù rằng có thể phải mất rất nhiều thời gian.
Khi viết thì họ luôn để tất cả niềm yêu thương vào trang giấy. Nhưng dù là theo cách nào thì cả hai đều cố gắng thể hiện chân tình của mình và đem hạnh phúc cho nhau và cho riêng cả mình.
Nhưng chữ viết cũng như tính cách con người, không ai giống ai, và không dễ gì mà thay đổi. Có người thì viết sạch sẽ, có người thì viết ngoáy, có người viết thẳng hàng, có người thì hay tẩy xoá... Nhưng để viết được cùng nhau thì họ phải biết thay đổi một chút về cách viết của mình để phù hợp với nhau. Dù rằng có thể phải mất rất nhiều thời gian.
Rồi những rạn vỡ trong tình cảm cũng như vết mực nhòe trong trang giấy trắng. Dù có cố gắng tẩy xoá, hay là viết đè lên đó những lời ngọt ngào thì vết mực nhoè vẫn là vết mực nhòe, không có gì thay đổi, bạn không thể xoá vĩnh viễn nó ra khỏi tờ giấy cũng như là cuộc đời bạn. Không có sự tha thứ tuyệt đối trong tình yêu. Hãy nhớ điều đó.
Rồi, những trang giấy đầy chữ tăng theo thời gian, những người yêu nhau dần dần thấy mệt mỏi. Có thể vì họ đã chán nét chữ của nhau, hay họ nhận ra những lời kia chỉ là rỗng tuếch, hay chỉ đơn giản là họ đã chán viết. Có những người tới lúc này lại buông xuôi, họ ngừng viết và bỏ đi tìm những trang giấy mới.
Nhưng cũng có người cũng viết tiếp, lúc này họ viết vì trách nhiệm, họ viết vì họ phải làm tròn nghĩa vụ của người tham gia trò chơi tình yêu, tới khi nào một cây bút hết mực.
Đáng lẽ tới lúc này họ nên tìm ở nhau những niềm vui mới, những động cơ mới để có thể giữ tình cảm như ban đầu. Nhưng điều đó đâu phải dễ phải không.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét