CHAP 7: CÔ..HÔN DỞ TỆ…
————————————–
” Cô ta kia rồi” – nghe thấy giọng này, Hàn Nhi giật bắn người, mở mắt ra thì vẫn thấy gương mặt Dương Phong đang sát mặt mình, có thể cảm nhận được cả hơi thở đều đều của hắn… còn môi thì…
“Tên khốn, cậu đang làm quái gì với môi của tôi thế hả?” – Hàn Nhi ú ớ vài tiếng, rồi đẩy mạnh Dương Phong ra, lấy tay quẹt miệng, mặt nhăn nhó
“Wow… ghê quá ta….” – mọi người xung quanh bắt đầu hứng thú khi thấy lời nói cùa Hàn Nhi, đặc biệt là đám con trai
“Được lắm…”
“Người đầu tiên dám bảo anh Phong là đồ khốn…” – mấy đứa con gái thì sững người, ánh mắt tiếc nuối
Tiếng nói xung quanh bắt đầu ồ lên sau hành động của Hàn Nhi, nhưng dự cảm chẳng lành, nó quay ra nơi phát ra tiếng nói lúc nãy….5-6 tên lúc đụng độ ở con hẻm ngoài kia đang chạy về phía Hàn Nhi. Dù thấy được, nhưng không kịp định hình nên đã bị 1 tên trong đám đó bay lại giữ hai tay
“Nhỏ đó có võ, cẩn thận” – mấy tên còn lại bắt đầu nhào tới “Xin lỗi, đã làm phiền, các chú em cứ tiếp tục…” – hắn ta cười xuề xòa rồi quay sang cùng với tên hồi nãy lôi Hàn Nhi đi sền sệt
“Buông cô ấy ra…” – cả Lạc Thiên và Dương Phong đều đồng thanh lên tiếng
Vừa dứt lời, Hàn Nhi đã lợi dụng sức chặt của hai cánh tay bị giữ, đu người quay 1 vòng trên cao rồi đáp xuống sau lưng hai tên đó, rồi đạp cho mỗi thằng một cú té nhào ra đất
“vào tận đây cơ à”
“Con nhỏ….” – đằng sau Hàn Nhi còn 3-4 đang ập tới, nhưng đến khi nó quay người ra sau thì đã thấy cả bọn nằm dưới đất, dưới chân của Dương Phong, Lạc Thiên và Khang Luân
“Hừ… nhãi tép” – Khang Luân nhìn xung quanh rồi phủi phủi bàn tay, đám đông dần tản ra….
“Là con nhỏ đó à… thằng Sĩ làm việc kiểu gì thế hả?” – từ đâu, lại có thêm đám người đi tới, khá đông, mặt mũi đầy xẹo, hút thuốc…. rồi cả gậy…. Hàn Nhi nhìn thấy chỉ biết thở dài
“giờ sao đây…” – Hàn Nhi thở khì một cái rồi nói
“Xông lên, đứa nào ngăn cản, xử luôn đứa đó” – một người trong đám đó hét lớn, có vẻ là tên cầm đầu
Cả đám đông ồn ào, bỏ chạy tán loạn… tất cả đều lo cho thân mình trước, Du Y thì có vệ sĩ theo dẫn dắt ra ngoài… trong đây còn Hàn Nhi chống chọi giữa rừng đao
<Grừ… đông quá” – nó cố hết sức chống trả quyết liệt
“giúp không?” – ở góc bên kia, cả 3 người con trai vẫn khoanh tay đứng nhìn
“Bốp”- lo chú ý nhìn phía trước, Hàn Nhi bị một cây gậy đánh ngang hông, nhưng vẫn cố cắn răng chịu đựng, quay sang đá thẳng một cú knock out từ đầu thẳng xuống ngực
“Em đi trước, 2 người lo dùm chỗ này” – Dương Phong cũng nhào vào đám người hỗn loạn đó, kéo Hàn Nhi ra rồi chạy ra khỏi quán. Lạc Thiên chưa kịp nói gì thì cũng chỉ biết lôi đt ra và nói vài câu gì đó
Thấy Hàn Nhi chạy khỏi quán, cả đám kia cũng chạy theo, nhưng đến trước cửa thì lại thấy hàng tá người mặc vest đen, cả bọn chĩ còn dám lùi vào trong…
“Nghĩ vào đây quậy rồi có thể ra dễ dàng như vậy sao?” – Lạc Thiên lên tiếng lạnh lùng
“Haiz… chán quá, tưởng có thể bỏ nghiệp, ai dè, giờ vẫn phải ra tay” – Khang Luân vươn vai rồi nhìn xung quanh.. nhặt hẵn một cây gậy bự của mấy tên kia làm rớt, quơ quơ trên tay
“Này, cần gì phải ra tay” – Lạc Thiên cản lại, ánh mắt lườm qua cả bọn
“Vận động tay chân chút thôi mà” – Khang Luân nóng lòng, người thấp tha thấp thỏm, chỉ cần một câu nói của Lạc Thiên thì anh cùng những người mặc áo vest đen kia sẵn sàng xông vào ngay
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Về phần Hàn Nhi và Dương Phong… cả hai vừa chạy ra ngoài thì đã leo lên xe Dương Phong phóng thẳng đi….
“Két…” – chiếc xe dừng lại bên một khu công viên, ánh đèn sáng trưng…
“Xuống xe..” – Dương Phong nói thẳng một câu, mặt lạnh tanh
Hàn Nhi nhảy ra khỏi xe ( xe không mui), nhưng tay vẫn níu giữ cửa xe, chìa tay vào trong xe
“Tiền..”
“Gì chứ..??” – Dương Phong nhíu mày
“lúc nãy, vừa là bạn gái, vừa hôn, vừa nắm tay và cả chiếc xe đạp…” – Hàn Nhi tuôn ra một hơi dài mặc kệ gương mặt nghệch ra của Dương Phong
“Này, cô nên biết, được hôn tôi, nắm tay tôi là một diễm phúc đấy..”
“Hoang tưởng nữa à… tính ra tổng cộng…900k đấy” – Hàn Nhi vẫn kiên quyết
Thấy không thể nào nói chuyện tiếp được với Hàn Nhi, Dương Phong móc túi đưa tiền ra, rồi ngoắc ngoắc ngón tay kêu Hàn Nhi đứng gần vào
“Cô… hôn dở tệ…” – Dương Phong kề môi sát tai Hàn Nhi nói rồi cười nhếch mép một cách khinh thường khiến Hàn Nhi tức đến độ muốn quay qua cho 1 cú đá vào mặt tên này..
————————————–
” Cô ta kia rồi” – nghe thấy giọng này, Hàn Nhi giật bắn người, mở mắt ra thì vẫn thấy gương mặt Dương Phong đang sát mặt mình, có thể cảm nhận được cả hơi thở đều đều của hắn… còn môi thì…
“Tên khốn, cậu đang làm quái gì với môi của tôi thế hả?” – Hàn Nhi ú ớ vài tiếng, rồi đẩy mạnh Dương Phong ra, lấy tay quẹt miệng, mặt nhăn nhó
“Wow… ghê quá ta….” – mọi người xung quanh bắt đầu hứng thú khi thấy lời nói cùa Hàn Nhi, đặc biệt là đám con trai
“Được lắm…”
“Người đầu tiên dám bảo anh Phong là đồ khốn…” – mấy đứa con gái thì sững người, ánh mắt tiếc nuối
Tiếng nói xung quanh bắt đầu ồ lên sau hành động của Hàn Nhi, nhưng dự cảm chẳng lành, nó quay ra nơi phát ra tiếng nói lúc nãy….5-6 tên lúc đụng độ ở con hẻm ngoài kia đang chạy về phía Hàn Nhi. Dù thấy được, nhưng không kịp định hình nên đã bị 1 tên trong đám đó bay lại giữ hai tay
“Nhỏ đó có võ, cẩn thận” – mấy tên còn lại bắt đầu nhào tới “Xin lỗi, đã làm phiền, các chú em cứ tiếp tục…” – hắn ta cười xuề xòa rồi quay sang cùng với tên hồi nãy lôi Hàn Nhi đi sền sệt
“Buông cô ấy ra…” – cả Lạc Thiên và Dương Phong đều đồng thanh lên tiếng
Vừa dứt lời, Hàn Nhi đã lợi dụng sức chặt của hai cánh tay bị giữ, đu người quay 1 vòng trên cao rồi đáp xuống sau lưng hai tên đó, rồi đạp cho mỗi thằng một cú té nhào ra đất
“vào tận đây cơ à”
“Con nhỏ….” – đằng sau Hàn Nhi còn 3-4 đang ập tới, nhưng đến khi nó quay người ra sau thì đã thấy cả bọn nằm dưới đất, dưới chân của Dương Phong, Lạc Thiên và Khang Luân
“Hừ… nhãi tép” – Khang Luân nhìn xung quanh rồi phủi phủi bàn tay, đám đông dần tản ra….
“Là con nhỏ đó à… thằng Sĩ làm việc kiểu gì thế hả?” – từ đâu, lại có thêm đám người đi tới, khá đông, mặt mũi đầy xẹo, hút thuốc…. rồi cả gậy…. Hàn Nhi nhìn thấy chỉ biết thở dài
“giờ sao đây…” – Hàn Nhi thở khì một cái rồi nói
“Xông lên, đứa nào ngăn cản, xử luôn đứa đó” – một người trong đám đó hét lớn, có vẻ là tên cầm đầu
Cả đám đông ồn ào, bỏ chạy tán loạn… tất cả đều lo cho thân mình trước, Du Y thì có vệ sĩ theo dẫn dắt ra ngoài… trong đây còn Hàn Nhi chống chọi giữa rừng đao
<Grừ… đông quá” – nó cố hết sức chống trả quyết liệt
“giúp không?” – ở góc bên kia, cả 3 người con trai vẫn khoanh tay đứng nhìn
“Bốp”- lo chú ý nhìn phía trước, Hàn Nhi bị một cây gậy đánh ngang hông, nhưng vẫn cố cắn răng chịu đựng, quay sang đá thẳng một cú knock out từ đầu thẳng xuống ngực
“Em đi trước, 2 người lo dùm chỗ này” – Dương Phong cũng nhào vào đám người hỗn loạn đó, kéo Hàn Nhi ra rồi chạy ra khỏi quán. Lạc Thiên chưa kịp nói gì thì cũng chỉ biết lôi đt ra và nói vài câu gì đó
Thấy Hàn Nhi chạy khỏi quán, cả đám kia cũng chạy theo, nhưng đến trước cửa thì lại thấy hàng tá người mặc vest đen, cả bọn chĩ còn dám lùi vào trong…
“Nghĩ vào đây quậy rồi có thể ra dễ dàng như vậy sao?” – Lạc Thiên lên tiếng lạnh lùng
“Haiz… chán quá, tưởng có thể bỏ nghiệp, ai dè, giờ vẫn phải ra tay” – Khang Luân vươn vai rồi nhìn xung quanh.. nhặt hẵn một cây gậy bự của mấy tên kia làm rớt, quơ quơ trên tay
“Này, cần gì phải ra tay” – Lạc Thiên cản lại, ánh mắt lườm qua cả bọn
“Vận động tay chân chút thôi mà” – Khang Luân nóng lòng, người thấp tha thấp thỏm, chỉ cần một câu nói của Lạc Thiên thì anh cùng những người mặc áo vest đen kia sẵn sàng xông vào ngay
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Về phần Hàn Nhi và Dương Phong… cả hai vừa chạy ra ngoài thì đã leo lên xe Dương Phong phóng thẳng đi….
“Két…” – chiếc xe dừng lại bên một khu công viên, ánh đèn sáng trưng…
“Xuống xe..” – Dương Phong nói thẳng một câu, mặt lạnh tanh
Hàn Nhi nhảy ra khỏi xe ( xe không mui), nhưng tay vẫn níu giữ cửa xe, chìa tay vào trong xe
“Tiền..”
“Gì chứ..??” – Dương Phong nhíu mày
“lúc nãy, vừa là bạn gái, vừa hôn, vừa nắm tay và cả chiếc xe đạp…” – Hàn Nhi tuôn ra một hơi dài mặc kệ gương mặt nghệch ra của Dương Phong
“Này, cô nên biết, được hôn tôi, nắm tay tôi là một diễm phúc đấy..”
“Hoang tưởng nữa à… tính ra tổng cộng…900k đấy” – Hàn Nhi vẫn kiên quyết
Thấy không thể nào nói chuyện tiếp được với Hàn Nhi, Dương Phong móc túi đưa tiền ra, rồi ngoắc ngoắc ngón tay kêu Hàn Nhi đứng gần vào
“Cô… hôn dở tệ…” – Dương Phong kề môi sát tai Hàn Nhi nói rồi cười nhếch mép một cách khinh thường khiến Hàn Nhi tức đến độ muốn quay qua cho 1 cú đá vào mặt tên này..
0 nhận xét:
Đăng nhận xét