Home » , » Truyện thiếu nhi: cô bé nghịch ngợm chương 12

Truyện thiếu nhi: cô bé nghịch ngợm chương 12

CHƯƠNG 12 - BLAVENDER
Matilda Cô Bé Nghịch Ngợm - Roald Dahl
Tác Giả: Roald Dahl
Thể loại: Dài, Tiểu Thuyết, Thiếu Nhi,
Quốc gia: Anh Mỹ
Truyện thiếu nhi: cô bé nghịch ngợm chương 11
Truyện thiếu nhi: cô bé nghịch ngợm chương 12

Vào giữa tuần đầu tiên của học kỳ đầu tiên, cô Honey nói với cả lớp:
- Cô có vài tin quan trọng cho các em, phải lắng nghe thật kỹ. Matilda cũng vậy. Em hãy bỏ sách xuống và chú ý nhé.
Những khuôn mặt bé nhỏ nghiêm trang ngước lên, lắng nghe.
Cô Honey tiếp tục:
- Thói quen của hiệu trưởng là đảm nhận mỗi lớp một tiết, được ấn định vào ngày giờ cụ thể. Cô luôn vào lớp chúng ta 2 giờ chiều thứ năm, sau bữa ăn trưa. Vậy, ngày mai, lúc hai giờ, cô Trunchbull sẽ thay cô dạy học. Cô cũng sẽ có mặt trong lớp, nhưng chỉ là người dự thính im lặng. Các em hiểu chưa?
Cả lớp ríu rít:
- Hiểu ạ, thưa cô Honey.
- Cô căn dặn tất cả các em, hiệu trưởng rất nghiêm khắc đấy. Phải đảm bảo quần áo, mặt mũi và chân tay các em được sạch sẽ. Chỉ nói khi nào được hỏi tới. Nếu cô ấy hỏi em câu gì, đứng dậy ngay rồi mới trả lời. Không bao giờ cãi lại cô ấy. Cũng đừng cố chọc cười. Cô ấy sẽ tức giận đấy. Một khi hiệu trưởng tức giận thì các em coi chừng.
Lavender lầm bầm:
- Cô có thể nhắc lại điều đó.
Cô Honey nói tiếp:
- Cô chắc là cô ấy sẽ kiểm tra về những điều các em đã học trong tuần này, đó là bảng cửu chương 2. Vậy tối nay, về nhà, các em phải học cho thật thuộc, đọc to cho cha mẹ các em nghe luôn.
Một bạn rụt rè hỏi:
- Cô ấy còn kiểm tra gì nữa ạ?
- Đánh vần. hãy nhớ lại tất cả những gì các em đã học ở vài ngày trước. Còn điều này nữa, khi hiệu trưởng vào lớp, phải có một bình nước và một ly sạch trên bàn. Ai sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này?
Lavender đáp ngay:
- Em ạ.
- Giỏi lắm, Lavender. Việc của em sẽ là vào bếp, lấy một bình đầy nước, đặt lên bàn này cùng với chiếc ly sạch trước khi buổi học bắt đầu.
Lavender hỏi:
- Nếu trong bếp không có bình thì sao ạ?
- Có hàng tá bình nước và ly của hiệu trưởng trong bếp đó.
Lavender nói:
- Em không quên đâu. Em hứa sẽ không quên.
Bộ óc đầy mưu mô của Lavender đã nảy ra một ý hay về công việc chuẩn bị bình nước cho cô hiệu trưởng. Bé chờ đợi để làm điều gí đó thật anh hùng. Bé ngưỡng mộ chị học sinh lớn Hortensia về những trò mà chị ấy dám làm để "chơi" cô hiệu trưởng. Bé cũng ngưỡng mộ Matilda, người đã bắt bé thề không được hé môi về vụ con két, và vụ thuốc nhuộm tóc cho ông bố. Bây giờ đến lượt bé trở thành nữ anh hùng nếu bé đưa ra một âm mưu sáng chói.
Chiều đó, trên đường về nhà, bé bắt đầu ngẫm nghĩ đến những khả năng có thể xảy ra. Cuối cùng, một tư tưởng hay ho loé lên, và bé thận trọng đặt nó trong nhiều tình huống, như công tước Wellington đã làm trước trận Waterloo. Phải thú nhận kẻ thù ở đây không phải Napoleon, nhưng tại trường Crunchem Hall này, chẳng có ai nói cô hiệu trưởng là ít kinh khủng hơn cái ông người Pháp nổi tiếng kia. Lavender tự nhủ, kỹ năng cần phải được tập luyện nếu như bé muốn kỳ công của mình được trọn vẹn.
Phía sau vườn nhà Lavender có một ao bùn. Đó là nơi trú ngụ của bầy sa giông. Sa giông là con vật tương đối phổ biến trong các ao hồ Anh quốc, nhưng ít người trông thấy nó, vì nó hay mắc cỡ và thích rúc trong bùn. Nó là con vật có vẻ bề ngoài thật xấu xí gớm guốc, giống cá sấu con với cái đầu ngắn hơn, và hoàn toàn vô hại. Nó là giống vật lưỡng cư, vừa sống dưới nước, vừa sống trên cạn.
Tối hôm đó, Lavender ra vườn, quyết tâm bắt cho được một con sa giông. Chúng rất mau lẹ, không dễ gì dùng tay túm chặt được chúng. Bé kiên nhẫn rình bên bờ ao thật lâu, tới khi nhìn thấy một con to lạ lùng. Dùng chiếc mũ thay cho cái lưới, bé nhào xuống bắt được nó rồi định thả nó vào cái hộp bút chì màu đã được lót cỏ dày. Nhưng đưa nó ra khỏi mũ cũng không dễ dàng hút nào. Nó vặn vẹo, ngoằn ngoèo như thuỷ ngân, mà cái hộp chẳng rộng rãi hơn kích thước nó là mấy. Cuối cùng bé cũng làm được, rất cẩn thận lúc đóng nắp hộp kẻo con sa giông bị kẹp đứt đuôi. Thằng bé Rupert Entwistle gần nhà từng bảo, nếu ai làm đứt đuôi con sa giông, phần đuôi con sa giông sẽ mọc ra một con khác to gấp mười lần con đầu tiên. Có thể to bằng con cá sấu đấy. Lavender không tin điều đó, nhưng bé chẳng dại gì để điều đó xảy ra.
Ngày hôm sau, bé bỏ vũ khí bí mật vào cặp và mang đến trường. Bé hồi hộp, mong đợi gặp Matilda để khoe kế hoạch chiến đấu. Thật ra, bé muốn khoe khắp lớp cơ. Nhưng cuối cùng, bé quyết định không hé môi với bất cứ ai. Thế thì hay hơn, vì dù cho cả lớp có bị tra tấn tàn bạo, chẳng ai chỉ tên bé là thủ phạm cả.
Giờ ăn trưa đã đến. Thực đơn hôm nay có món xúc xích và đậu nướng, toàn món hợp khẩu của Lavender. Nhưng bé nuốt không trôi. Cô Honey ngồi ở đầu bàn, nhìn thấy và hỏi:
- Em có khoẻ không?
- Thưa, em ăn điểm tâm quá no. Bây giờ em không thể ăn gì được nữa.
Bữa trưa chấm dứt. Bé lao vào bếp, thấy ngay những cái bình nổi tiếng của cô Trunchbull. Bình bằng gốm, phồng to, màu xanh nhạt. Lavender rót đầy nửa mình nước, cầm theo chiếc ly, mang chúng về lớp rồi đặt lên bàn giáo viên. Lớp vắng tanh. Nhanh như chớp, Lavender lấy hộp chì màu ra khỏi cặp, hé mở nắp hộp. Con sa giông vẫn nằm im trong đó. Bé thận trọng đưa chỗ mở hé vào miệng bình rồi trút mạnh. "Tõm", con sa giông rơi xuống, nó vặn vẹo ngọ nguậy một lúc rồi mới chịu nằm yên. Để con vật cảm thấy thoải mái, Lavender quyết định thả hết mớ cỏ vào cho nó.
Việc đã xong, tất cả đã sẵn sàng. Lavender xếp những cây chì màu vào lại trong hộp và đặt nó đúng vị trí trên bàn. Sau đó, bé ra khỏi lớp hoà vào nhóm bạn đang chơi trên sân cho đến khi giờ học bắt đầu.
(Còn Tiếp)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét