Hiển thị các bài đăng có nhãn Tiểu thuyết. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tiểu thuyết. Hiển thị tất cả bài đăng

Luyện Văn (Trọn bộ) - Nguyễn Hiến Lê - Ebook

Từ rất lâu, tên tuổi Nguyễn Hiến Lê đã được nhiều người biết tới như một nhà văn, một học giả, một nhà giáo dục và hoạt động văn hóa độc lập, với 120 tác phẩm biên soạn và dịch thuật để đời có giá trị, thuộc đủ mọi lãnh vực khác nhau như giáo dục, văn học, ngữ học, triết học, lịch sử, du ký...
<!-- more -->

Ngoài ra, thế hệ hậu bối còn noi gương được ở ông nhiều thứ: gương tự học, tinh thần làm việc nghiêm túc, và nhất là nhân cách cao thượng của một người trí thức chân chính.

Ông đã cho ra đời những cuốn sach hay để đời dành cho học sinh trung học và những người lớn tự học cách viết văn và sửa văn, nhan đề là Luyện Văn.

Mục Lục :

Thay lời giới thiệu

LUYỆN VĂN I 
Tựa
Chương I: Có một nghề viết văn
Chương II: Đọc sách
Chương III: Ý và lời
Chương IV: Đức sáng sủa
Chương V: Đức tinh xác
Chương VI: Đức gọn
Chương VII: Hoa mỹ nhưng tự nhiên
Chương VIII: Đức thành thật và phép miêu tả
Chương IX: Đối thoại
Chương X: Đức đặc sắc
Chương XI: Đức biến hoá
Chương XII: Nhạc trong văn
Chương XIII: Ý dồi dào và lời mạnh mẽ
Chương XIV: Dùng tiếng địa phương
Chương XV: Dùng hư từ
Chương XI: Ta về ta tắm ao ta

LUYỆN VĂN II 
Tựa
Chương I: Quan niệm sáng tác của Edgar Poe - 5% hứng
Chương II: 95% toát mồ hôi
Chương III: Tự sửa văn
Chương IV: Học chữ Nho (Hán)
Chương V: Thứ tự trong câu
Chương VI: Bàn thêm về phép chấm câu
Chương VII: Cú pháp
Chương VIII: Cú pháp (tiếp)
Chương IX: Tiếng cổ, Tiếng mới
Chương X: Tiếng Việt ngày nay

LUYỆN VĂN III 
Chương I: Điệp từ
Chương II: Tật sáo
Chương III: Phép chuyển
Chương IV: Bàn thêm về đức sáng
Chương V: Màu sắc
Chương VI: Văn khí
Chương VII: Gía trị của âm thanh
Chương VIII: Cách dùng âm thanh của người Pháp
Chương IX: Tiết điệu
Chương X: Vài lối hành văn
Chương XI: Dịch cũng là một cách luyện văn
Chương XII: Bí quyết luyện văn
Phụ lục

Xin mời các bạn download Ebook (prc) :
Chúc các bạn Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống.

P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook  post ở CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho chúng tôi biết,  chúng tôi sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

                    Hướng dẫn cách tải links trên các host

Truyện Kể Tây Tạng - Nhiều tác giả - Ebook

Truyện Kể Tây Tạng là tuyển tập gồm 39 truyện dân gian Tây Tạng được lưu truyền hàng ngàn năm trong ký ức dân gian. 

Mỗi câu chuyện là một huyền thoại đẹp, một sự tích hay một ngụ ngôn về những thói tật của con người...nhưng cuối cùng, điều đọng lại trong lòng người đọc là khát vọng hướng thiện và bản sắc Tây Tạng đậm nét trong mỗi truyện kể.

Hương Sắc Trong Vườn Văn - Nguyễn Hiến Lê - Ebook

Cái gì làm cho đời người phong-phú lên là cái ấy đẹp. Phong-phú về vật-chất cũng như về tinh-thần, vì vật-chất và tinh-thần liên quan mật thiết với nhau. Một kiểu áo giúp cho điệu-bộ của ta uyển chuyển hoặc nghiêm-trang; một trái cam ăn vào ta thấy cơ thể nhẹ nhàng, sảng khoái; một nền trời lấp lánh những vì sao, một cánh đồng thơm tho những lúa chín, một định lý hoá học, một hành-vi bác ái… những cái đó đều là đẹp cả.

Chăm Sóc Cây Cảnh Trong Nhà - David Squire & Margaret Crowther - Ebook

Ngôi nhà của bạn vẫn chưa thật sự được xem là hoàn chỉnh nếu chưa có cây xanh. Cho dù cây xanh đó là những yếu tố được thêm vào như các chậu kiểng thay đổi theo từng mùa, hoặc gắn bó thân thiết như là những cây trồng cố định lâu năm ở một vị trí nào đó, chúng đều giúp mang lại sự sống cho căn nhà của bạn.

Thuật Thôi Miên - Phạm Học Tân - Ebook

Đã từ lâu môn khoa học huyền bí này đã gây cho rất nhiều người sự tò mò và mong muốn tìm ra câu trả lời: Có hay không có khả năng thôi miên ?

Gần đây, báo chí và dư luận bỗng rộ lên các vụ lừa đảo tiền và vàng một cách tinh vi mà rất khó hiểu, lừa ngay trước mắt rất nhiều người trông thấy, người bán hàng lọc lõi như thế mà lại ngoan ngoãn lấy tiền trong két đưa cho kẻ lạ mặt ....

Lịch Sử Văn Minh Thế Giới - Vũ Dương Ninh - Ebook

Lịch Sử Văn Minh Thế Giới là môn học có nhiệm vụ cung cấp những kiến thức cơ bản về quá trình ra đời và phát triển của các nền văn minh tiêu biểu trong lịch sử loài người.

Giáo trình này gồm 8 chương đem lại sự hiểu biết cơ bản và hệ thống về những nền văn minh thời cổ trung đại ở phương Đông (Ai Cập, Lưỡng Hà, Ấn Độ, Trung Hoa, Đông Nam Á) và phương Tây (Hy Lạp, La Mã, các nước Tây Âu) và nền văn minh công nghiệp thời cận hiện đại.

Lược Sử Thời Gian - Stephen Hawking - Ebook

Lược Sử Thời Gian (A Brief History of Time), là một cuốn sách tuyệt diệu, được viết bởi một trong những nhà khoa học vĩ đại nhất của thời đại chúng ta: nhà toán học và vật lý lý thuyết người Anh, Stephen Hawking.

Lược Sử Thời Gian là một cuốn sách khoa học phổ thông.

Anh Chàng Mộ Bên (Trọn bộ) - Katarina Mazetti - Ebook

Bộ đôi tác phẩm "Anh chàng mộ bên", "Cô nàng mộ bên" của Thụy Điển kể về chuyện tình hấp dẫn của một cặp trái tính ngược nết nhưng kết thúc có hậu.

Désirée là một thủ thư góa bụa ngoài 30 tuổi. Còn Benny là chàng nông dân chính hiệu, sống một mình và nuôi 24 con bò sữa trong trang trại. Hai người tình cờ gặp nhau tại một nghĩa trang và cùng rơi vào tình yêu sét đánh từ cái nhìn đầu tiên. 
<!-- more -->

Cặp trái tính trái nết đến từ hai thế giới hoàn toàn đối lập lại lao vào tình yêu với nhau. Trong khi Désirée coi một con bò bằng xương bằng thịt là một cái gì đó hư cấu, thì với Benny, đọc sách chỉ tổ mất thời gian. Benny cứ nhìn thấy giấy tờ là phát sợ còn Désirée lại thích làm thơ, mơ màng. Chính bởi khác biệt như vậy nên cả hai không thể hòa hợp với nhau. Chuyện gì đến cũng đến, họ chia tay nhau và cùng rơi vào trạng thái trầm cảm.

Désirée dù là góa phụ nhưng chưa từng có con. Cô khao khát có một đứa con và nhờ Benny giúp đỡ. Oái oăm thay, anh chàng không đồng ý để Désirée nuôi đứa con của tương lai này một mình, anh sợ con của mình sẽ bị biến thành một tay tiến sĩ chuyên nghiên cứu ngôn ngữ, sách vở. 

Để đạt được mục đích, Désirée chuyển về nông trại ở cùng Benny. Thay vì một, họ liên tiếp có với nhau ba đứa con và cuộc sống bị đảo lộn. Tình yêu của họ giờ đây là cuộc vật lộn với những đứa trẻ, trang trại, những giọt nước mắt và cả nụ cười. Không khí gia đình luôn thay đổi như thời tiết, khi thì nắng ráo, lại có những ngày giông tố bão bùng, nhưng cả hai luôn tìm thấy nhau dưới một cơn mưa. Và họ luôn trân trọng những khoảnh khắc thanh bình khi ngồi bên nhau uống trà sau một ngày lao động.

Bộ đôi tiểu thuyết kể về cuộc tình của hai nhân vật với những trớ trêu và những tình tiết khiến người đọc mỉm cười. Nhưng sức mạnh của tình yêu, hạnh phúc mà tác giả thể hiện trong sách cũng đủ minh chứng, dù có nhiều khoảng cách, trái ngược, thì những người yêu nhau vẫn tự nguyện sải bước vào hôn nhân.

Katarina Mazetti là một nhà báo, nhà văn người Thụy Điển. Tác giả viết bộ đôi tiểu thuyết Anh chàng mộ bênCô nàng mộ bên dựa trên kinh nghiệm của chính bản thân, khi bà cũng là vợ một người nông dân sống trong trang trại nhỏ.

Anh chàng mộ bên đã tiêu thụ được 500.000 bản tại Thụy Điển, được chuyển thể điện ảnh và nhạc kịch, còn tại Pháp, tác phẩm này đã bán được 820.000 bản, được dựng thành kịch bản ăn khách và sắp tới là phiên bản điện ảnh.
     
Cô nàng mộ bên là một tác phẩm sinh động và hài hước mà tất cả những ai từng đọc Anh chàng mộ bên sẽ không thể khước từ” - La République, Pháp.


Xin mời các bạn download Ebooks (prc) :

Tập 1 : Anh Chàng Mộ Bên

http://www.sendspace.com/file/tgvcup

Tập 2 : Cô Nàng Mộ Bên

http://www.sendspace.com/file/38rj09

Chúc các bạn Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống.

P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook  post ở CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho chúng tôi biết,  chúng tôi sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

                    Hướng dẫn cách tải links trên các host   

Chiếc Lexus Và Cây Ô Liu - Thomas L. Friedman - Ebook

Trong cuốn Chiếc Lexus Và Cây Ô Liu , Thomas L.Friedman, người từng đoạt giải Pulitzer, bình luận viên quan hệ quốc tế của The New York Times, đưa ra một cái nhìn xuyên suốt về hệ thống quốc tế mới đang làm biến đổi tình hình thế giới ngày nay.

Toàn cầu hóa đã thay thế Chiến tranh Lạnh, mang lại sự hội nhập về tư bản, công nghệ và thông tin xuyên qua biên giới quốc gia - hội tụ nông dân Brazil, giới doanh nhân Indonesia, dân làng Trung Quốc và kỹ thuật viên ở Thung lũng Silicon vào một ngôi làng toàn cầu chung. 
<!-- more -->

Bạn không thể hiểu bản tin buổi sáng, biết nơi nào để đầu tư hay tiên liệu về tương lai nếu bạn không hiểu thấu đáo hệ thống mới này - đang ảnh hưởng sâu sắc đến hầu như mọi quốc gia trên thế giới ngày nay. Friedman giải thích cho bạn nền kinh tế điện tử toàn cầu này là gì và cần làm gì để con người có thể tồn tại trong đó.

Qua những câu chuyện sinh động từ những chuyến đi khắp nơi, Friedman miêu tả cuộc xung đột giữa Chiếc Lexus Và Cây Ô Liu - tượng trưng cho quan hệ căng thẳng giữa hệ thống toàn cầu hóa hiện đại và những sức mạnh văn hóa, địa lý, truyền thống và cộng đồng từ ngàn xưa.

Tác giả mô tả cặn kẽ sự chống đối mãnh liệt do toàn cầu hóa gây ra cho những con người bị thua thiệt. Tác giả cũng nói rõ những gì chúng ta cần làm để giữ cân bằng giữa chiếc xe Lexus và cây Ô Liu. Trong ấn bản lần này, Friedman đã mở rộng và cập nhật những lập luận và phân tích dễ gây tranh cãi của mình, khiến cuốn sách trở nên thiết yếu đối với những ai quan tâm đến dòng chảy thế giới ngày nay.

"Một cuốn sách đầy ấn tượng, gần như quán xuyến toàn bộ đặc điểm của một trật tự thế giới mới" - Francis Fukuyama, The New Statesman.

"Chiếc Lexus Và Cây Ô Liu có lẽ là cuốn sách không thể thiếu của thiên niên kỷ mới ... Cực kỳ thông minh!"  - The Dallas Morning News.

"Cuốn Chiếc Lexus Và Cây Ô Liu đưa ra giải đáp hay nhất (và lý thú nhất) cho câu hỏi ‘Toàn cầu hoá là gì?'. Frieldman biết cách giải thích những điều cao siêu trong kỹ thuật và tài chính bằng những hình ảnh sinh động cùng lối so sánh rất thuyết phục... Frieldman không chấp nhận những giải đáp hiển nhiên. Ông cũng không phóng đại những nhận định của mình khi không có đủ chứng cứ - điều này đã tăng cường hơn nữa tính học thuật cho một cuốn sách vốn dĩ đã rất hay và dễ đọc" - The New York Times.


Xin mời các bạn download Ebook (pdf) :

http://www.mediafire.com/download/fvp9bcr9ip69tqh


Chúc các bạn Thành Công và Hạnh Phúc trong cuộc sống.

P.S.: Tất cả các Ebook và Audiobook  post ở CSYT đều có tải về máy cả. Nếu có links nào bị hỏng, các bạn làm ơn thông báo cho chúng tôi biết,  chúng tôi sẽ upload links mới post lên lại. Thanks các bạn nhiều nha.

                    Hướng dẫn cách tải links trên các host

Đảo Chìm - Trần Đăng Khoa - Ebook

Đảo chìm” là một trong không nhiều tác phẩm gây ra hiện tượng in nối bản, tái bản liên tiếp trong nhiều năm. Cùng với “Chân dung và đối thoại” gây xôn xao dư luận, “Đảo chìm” khẳng định Trần Đăng Khoa không chỉ là nhà thơ thần đồng mà còn là nhà văn xuất sắc.

Đảo chìm là một tập truyện-ký của tác giả Trần Đăng Khoa viết năm 2000, được nhà văn Lê Lựu đánh giá là "Thần bút".

Truyện tiểu thư sinh đẹp lạnh lùng

Giới thiệu nhân vật
Hoàng Như Bảo : tiểu thư xinh đẹp, lạnh lùng.
Vương Minh Khôi : công tử đẹp trai, đào hoa.
Hải Đăng : Đăng đc ba của Như Bảo nhận nuôi từ hồi còn bé.
Đẹp trai, rất hiểu Như Bảo và rất giỏi võ.
Đi theo Bảo như một vệ sĩ.
Vương Minh Khang ( Zen ) : anh trai of Khôi.
Đẹp trai, là mẫu người đàn ông mà bao nhiêu cô gái mơ ước.
Chap 1
Két..kért...két...
Một chiếc xe hơi sang trọng thắng lại. Và típ theo sau đó là một tiểu thư xinh như thiên thần bước xuống, mọi ánh mắt đều hướng về nó, còn nó thì lạnh như băng hok thèm để ý.
Nó cứ bước tiếp và theo sau nó là Hải Đăng…
Đăng hơn nó 1 tuổi nhưng cùng học chung một lớp( bởi vì nó "pro" wá nên ba nó cho đi học sớm ấy mòa)
Vừa bước đc mấy bước thì tiếng trống vang lên, nó đc cô chủ nhiệm túm gọn đưa về lớp( ba nó đóng góp rất nhìu cho ngôi trường này nên nó cũng đc thơm lây)
Tại lớp 10A1...
- Các em thân mến, hôm nay lớp chúng ta có hai hs mới. Mong là các em sẽ giúp đỡ hai bạn này nhé!_Tiếng bà cô chủ nhiệm
- Chào các bạn mìh tên là Hải Đăng, rất mong đc sự giúp đỡ of các bạn_theo sau đó là một nụ cười chết người
- Mình tên Như Trúc_đến lượt nó.
Nó nói cụt ngủn mà mặt thì vẫn lạnh như băng. Tuy nó ko cười, nhưng ko điều gì có thể làm mất đi vẻ đẹp xinh như thiên thần of nó. Dưới lớp trầm trồ...
Áng mắt các nữ sinh thì hướng về Hải Đăng, còn các nam sinh thì hướng về nó. Hết lời khen ngợi nhưng cũng ko ít lời ghen tị, khiêu khích...
Ko ngoại trừ hắn ( Minh Khôi), hắn nhìn nó từ nãy đến giờ, ko rời mắt, hắn ko nói gì bởi vì chưa từng thấy ai xinh như nó, mà nó có thèm để ý đến đâu, có bao nhiu là cặp mắt nhìn nó, có fải riêng gì hắn...
Hắn đã chán kiểu các nữ sinh vây lấy hắn với vẻ mặt lun tươi cười làm dáng...
Hắn quay sang nói với Duy ( một thằng bạn chí thân of hắn, cũng đẹp trai, nhà giàu , học giỏi như hắn) Àh cũng fải thui, trường này chuyên dành cho quý tộc mà
- Nhỏ này sẽ là bạn gái of tao...
Sau đó hắn ( lại) nhìn nó, cười khẩy...Duy cũng nhếch mép cười, bởi vì Duy bík hắn chả iu ai thật lòng bao giờ ( ừh để rùi xem nha )
Bà cô sắp chỗ ngồi, nó và Đăng ngồi chung một bàn.
Tiết 1, tiết 2...rùi 5 tiết học trôi wa...
5 tiết học đó, nó mới bận rộn làm sao, tiết nào nó cũng fải lên bảng làm bài, bởi vì nó là hs mới chuyển về nên thầy cô muốn bík thực lực nó ra sao ấy m à...
Kiến thức THPT thì khỏi nói nó còn giỏi hơn cả thầy cô nữa đấy chứ...Nó đc học từ hồi còn bé, điều bây giờ nó cần học là cách tiếp quản công ty of ba nó thật tốt...
Chap 2
Cuối cùng đã về đến nhà, nó thở phào và nằm xuống giường, đc một lúc thì Hải Đăng bước vào cùng với một đĩa trái cây ^.^
- Tiểu thư thấy ngôi trường mới này như thế nào ạ?Cô thích nghi đc chứ!_ Đăng hỏi nó
-Ừm cũng tốt đấy chứ, cảm ơn anh đã wan tâm nha_nó mỉm cười đáp lại
- Hỳ, tiểu thư ăn trái cây đi nha, tôi xuống nhà làm một số việc ^.^
- Ừm, anh để đó đi…

Truyện tiểu thư sinh đẹp lạnh lùng

Hải Đăng bước đi, nó lại típ tục nằm suy nghĩ mông lung…đột nhiên nó nhớ đến mẹ, sống mũi nó bắt đầu cay cay, nước mắt cũng bắt đầu rơi…
Mẹ nó mất năm nó lên lớp 7, do một tai nạn ko ai ngờ đến…Từ đó hok hỉu vì seo tính tình nó thay đổi hẳn…
Một cô bé hồn nhiên lun tươi cười và wan tâm người khác đâu mất tiu…và thay vào đó là một tiểu thư lạnh lùng chả wan tâm đến ai ( trừ family).
Nó chỉ cười khi ở nhà, ở với ba nó và Hải Đăng, nhưng nụ cười đó thì dường như bị gượng ép vậy, nó cươì …vì hok muốn ba và Hải Đăng lo cho nó…
Một tiếng động làm nó tỉnh giấc, sau đó chùi nướcmắt thật nhanh…nó tự nhủ với lòng mình : "Ko đc…ko đc khóc…fải mạnh mẽ lên…"
************
Chap 3
Một căn biệt thự rộng lớn như vậy mà suốt ngày chỉ có nó, HĐ và bà wản gia thui.
Tuy ba nó rất thương nó nhưng rất ít khi ở nhà, công việc rất nận rộn ( kinh doanh lớn nhất nhì mà lị ), khi rảnh thì đương nhiên ông sẽ về nhà ăn cơm với nó ngay...
Nó hỉu điều đó nên thương ba mình , cố gắng học cách tiếp wản công ty thật tốt, ngoài việc đó ra thì nó chả còn tâm trí đâu mà để ý đến việc khác…
Bởi vậy có bík bao nhiu chàng trai đã vì nó mà mất ăn mất ngủ…nhưng nó có bík đâu…mà có cả anh vệ sĩ nhà ta nữa đấy chứ…^.^
Buổi tối…
- Tiểu thư ơi! Mình đi dạo phố nház! Đăng nói kèm theo một nụ cười gây mê ( nhưng mình cá là chả ăn thua gì với nó đâu…bởi vì…nó có nhìn đâu mà bík) ek…

Truyện tiểu thư sinh đẹp lạnh lùng

- Tôi ko muốn đi
- Đi đi mòa tiểu thư xinh đẹp of tui, lâu òy tiểu thư đâu có ra ngoài, đi thư giãn một tí y_Đăng năn nỉ nó
Cuối cùng thì nó cũng chịu đi…Hải Đăng rất muốn nó đi ra ngoài, làm mọi việc để nó vui…vì một điều duy nhất thui…Đăng muốn nó trở về như xưa, trở về một cô gái hồn nhiên, lun tươi cười…
Hải Đăng chở nó ra công viên dạo bằng …xe đạp( nó ko thích đi xe hơi cho lắm mà công viên cũng gần nhà)…công viên vắng wá…
-Tiểu thư ngồi đây nha…để tôi đi mua kem…
- Cũng đc
Hải Đăng vừa đi hok đc bao lâu…thì một đám con trai từ đâu bước đến…
- Cô em xinh đẹp, seo lại ngồi một mình ở đây thế này_thằng dẫn đầu nói kèm theo một nụ cười điểu cán…
- Mặc kệ tôi_nó nói nhưng ko nhìn hắn và mặt thì vẫn lạnh
- Oh…con này gan nhỡ…mày có bík tao là ai ko hỡ?..._hắn bắt đầu nổi giận
Nó im lặng thay cho câu trả lời…( ko trả lời bởi vì nó khinh bỉ…)
Thằng đó tức muốn sôi máu, giơ gậy định dọa hay đánh nó gì đó…( đám nỳ giống xã hội đen wá, có cả gậy mà còn định đánh cả con gái nữa chứ)…nó hơi sợ nhưng hok biểu lộ ra ngoài…chỉ hơi nhăn mặt nhìn xuống đất…
Bốp…cái cây gãy làm hai…có một người con trai vừa dùg tay đỡ dùm nó một gậy…hắn quỵ xuống ôm lấy cái tay (đau wá mà…cái cây gãy làm hai rùi còn gì…)là Minh Khôi chứ ai…

Truyện tiểu thư sinh đẹp lạnh lùng

Chap 4
"Rung động"(f1)
Nó ngồi xuống…nhìn chằm chằm vào tay hắn…
- Anh ko sao chứ?_nó nói với giọng hơi hốt hoảng ( chỉ hơi thui nha)…
- Hắn ko nói gì mà nhìn nó_lần đầu tiên hắn nhìn nó gần đến như vậy…
Một khuôn mặt đẹp hoàn hảo đến tuyệt vời…hok thể tả hết đc…làn da trắng mịn…mũi cao thẳng…đôi mắt đẹp với hàng mi cong vút…nhưng có cái gì đó xa xăm wá… đôi môi tuyệt vời mà một ai khi đã nhìn cũng muốn đặt môi mình lên…
Chết lặng 5s…
- Anh ko sao chứ…?
- àh…uhm…mình…ho..k…sao_hắn đỏ mặt lúng túng
Hắn nói vậy nhưng nó vẫn thấy lo và cứ nhìn tay hắn hoài…
- Nè hai đứa kia! "tình củm" đủ chưa zậy?!?
Câu nói của tên đó làm nó và hắn giật mình nhìn lên…Thật lạ khi hắn ngước lên, tên đó nhìn hắn chằm chằm, sắc mặt chuyển từ đỏ ửng vì tức sang xanh như tàu là chuối…
- Rút tụi bây!!!
Tên đó ra lệnh cho bọn đàn em rút lui, bỏ lại hai người mặt đơ như cây cơ, hok hỉu gì hết???
- Anh wen họ àk?
- Hok…mìh hok wen…
"Tại sao sao họ bỏ đi nhỉ? "Câu hỏi hiện lên trong đầu hai con người nhưng họ ko nói ra…
- Àh mình có chuyện muốn nói với bạn đấy.
- ?!?
-Anh …anh sẽ theo đuổi e…em đấy!_Lạ thật, bìk thường hắn gọi người khác là"em" nghe ngọt lúm mà, sao hôm nay lại ấp úng như vậy…
Nó đứng đơ người ra, căng tròn mắt nhìn hắn…nhưng chỉ 2s thui nó đã kịp lấy lại ánh mắt lạnh lùng…Chợt…
- Tiểu thư!Tôi mua kem về rùi nèk!_trông thấy nó từ xa HĐ đã gọi…khi tiến lại gần thì Đăng hơi bất ngờ khi nhìn thấy hắn…
- Nhớ đấy nhé!!!_hắn nói tiếp ko wên kèm theo một cái nháy mắt duyên chết người trên khuôn mặt đỏ bừng…
Sau đó bỏ đi thật nhanh để che dấu cái mặt ấy…nhưng nó đã nhìn thấy…và trái tim lỗi đi một nhịp…
Công viên chỉ còn lại nó và Đăng…
- Tiểu thư wen người lúc nãy à?
- Hok,chỉ tình cờ anh ta cứu tôi thôi…
- Cứu tiểu thư…?!?
Sau đó nó kể cho Đăng nghe tất cả và đương nhiên là giấu đi cái rung động đó…
Đăng chở nó về…nhưg hơi nghĩ ngợi về việc Khôi xuất hiện thật đúng lúc…
*********
Chap 6
Ngày hôm sau, một ngày đẹp trời…đối với nó là vậy…
Nó đến trường như thường ngày…nhưng hôm nay Đăng chở nó đến trường(bằng xe hơi) chứ hok phải là bác tài xế, và từ đây về sau sẽ là vậy, cũng hok có gì, chỉ vì Đăng và…nó thích thế…
Năm tiết học trôi wa như thường ngày…
Hôm nay sẽ là một ngày bình thường nếu như trong lúc nó đợi Đăng đi lấy xe hok có thằng pé nào đến hẹn nó ra sân sau of trường…Nhưng không…
Lúc đó, nó đang đợi Đăng đi lấy xe, trường này lớn,hs đông, nên có lẽ hơi lâu, một chú nhók khoảng chừng lớp 7,lớp 8 gì đó đang tiến lại gần nó.
Dáng vẻ hơi run sợ hình như vừa bị ai đó đe dọa, giọng run run:
- Chị ơi có người hẹn chị ra sân sau ý. Chị đi với em nha?
Nó định hok trả lời, ý là từ chối ( nó là vậy đấy, hok thík nói chuyện và cũng hok thèm nói chuyện với người lạ), nhưng thấy nhók lễ phép+dáng vẻ rụt rè sợ sệt đã làm nó tò mò…
Nó nhìn nhók, wa ánh mắt sợ sệt of thằng nhók như muốn nói với nó rằng : "chị mà hok đi thì em chík mất", thấy tội, nó cùng nhók bước ra sân sau…Nhưg có ai đó đã nhìn thấy…
Ra đến sân sau…
- Mày giỏi lắm nhók ạ! Bây giờ thì mày có thể đi đc rùi!_Tiếng một thằng con trai vang lên, hình như nó đã nghe ở đâu rùi thì fải?
"Chắc bọn này là bọn đã đe dọa thằng nhók gọi mìk ra đây"
Vừa nghĩ, nó vừa nhìn kĩ bọn này một chút, và chau mày khi nhận ra đây là…đám côn đồ mà nó đã gặp ở công viên…
Chap 7
- Thế nào? Mìk lại gặp nhau nhé!_Câu nói vang lên kèm theo một nụ cười đểu cán.
- Các người muốn gì?_nó nói, ánh mắt vẫn lạnh lùng và hok nhìn tên đó
- Muốn gì à? Cô em xinh đẹp như thế này, thì nghĩ bọn ta muốn gì nào?_vừa nói dứt câu, bọn đàn em of tên đó ở fiá sau cười ồ lên tỏ ý thík thú và ủng hộ đại ca of mìk…
Tên đó đc nước làm tới, tiến lại thật gần khuôn mặt xinh như thiên thần of nó + lấy tay sờ lên má, bất chợt tim Phong ( tên of tên đó ý mà ) đập nhanh, mặc dù chỉ 1s thôi, thì nó đã hất mạnh tay Phong ra…
Có người đã nhìn thấy tất cả, giận tím cả mặt ( có fải đag ghen hok nhỉ??? ), hắn định chạy ra khỏi chỗ nấp,bước đến bên nó, nhưg có cái gì đó đã níu chân hắn lại, fải chăng là ánh mắt of nó?...
Một ánh mắt vô cảm, ko có gì là sợ sệt, ko cần ai giúp đỡ…( nó giỏi che giấu wá…)
- Nếu như hôm nó, Minh Khôi hok xuất hiện, thì cô em đã là of ta rùi_Phong vừa cười đểu, vừa nói.
Minh Khôi…?
Tại sao tên đó bík Minh Khôi?
Tại sao lại có liên wan đến Khôi?
Tại sao Khôi vừa xuất hiện thì bọn này bỏ đi?
Chẳng lẽ Khôi và bọn này là cùng một bọn?
Khôi đã sắp xếp tất cả?
Còn bây giờ Khôi đâu?
Bao nhiu câu hỏi hiện lên trong đầu nó. Nó gần như hụt hẫn, nó ghét nhất là sự sắp đặt…
Số fận of một con người cũng fải bị sắp đặt sao?
"Sắp xếp" tất cả để rồi đc gì nào?...
...Ký ức đau xót ùa về…
- Nội ơi! Con không chịu đâu, con không sang Anh đâu mà!_Nó nói, gần như sắp khóc…
- Không được!!! Nội đã SẮP XẾP tất cả cho con, vì tương lai of con sau này, người thừa kế tập đoàn Hoàng thị.
- Nhưng nội ơi, con sẽ nhớ nội và ba mẹ lắm!_ Nó đã khóc…
- Con à ! Sang đó sẽ rất tốt cho việc học of con! Con sẽ CẢM ƠN nội vì đã đưa con sang đó, tuy không phải bây giờ, nhưng chắc chắn sau này sẽ là vậy…
- Nội ơi !Khi nào học xong THCS con mới đi đc không ạ…?
- Đáng lẽ con không nên học ở đây mới phải. Con đã học ở VN 5năm rồi, và con nhất định phải sang Anh học tiếp _Ông nội nhấn mạnh chữ "sang Anh".
- Không nói nữa! Con đi đi, con sẽ không phải HỐI HẬN đâu. Nội đã SẮP XẾP tất cả, sang đó con chỉ việc học thôi!
Nó ngậm ngùi… ông nội đã quyết định như vậy thì nó cũng đành chịu, phải chi có ba ở đây thì hay wá, nó sẽ năn nỉ ba, ba thương nó nhất mà, nhưng ba đi công tác rùi…Tại sao ông nội lại cho nó sang Anh vào đúng lúc ba đi công tác chứ…?
Ông nội là một người rất kiên quyết, đương nhiên là nó không giận nội rùi, nội chỉ muốn tốt cho nó thôi…
Nhưng nó không biết có một người phụ nữ đang nhìn nó, đau khổ…
Người phụ nữa này không khóc, cố gắng không tạo ra những tiếng nấc nhưng nước mắt vẫn cứ rơi, àh không phải "rơi" mà là "tuôn" rất nhiều nước mắt…Người phụ nữ đó chính là mẹ nó…
Có phải mẹ nó khóc vì chuyện nó đi du học không?
Hay vì một chuyện khác…?
Ông nội đã sắp xếp thật hoàn hảo cho nó, nhưng chuyện này liệu có làm nó hối hận…?
Một năm sau…nó đang học lớp 7…
Trên máy bay…nó rất vui, miệng cứ cười hoài, và nụ cười of nó thì không chê vào đâu đc…
Đúng, nó đang rất rất vui, vì nó đang trên đường về VN, về ngôi nhà thân yêu of nó mà hơn 1 năm nay nó không đặt chân đến, về với gia đình mà nó luôn mong nhớ…
Nó cũng không hiểu tại sao, ba lại gọi nó về gấp như vậy, nhưng không sao, nó đang được nghỉ mà, ba không gọi thì nó cũng về thôi…Nó mỉm cười thật tươi với những suy nghĩ đó…
Nhưng nó không bík rằng ba đã cãi lời ông nội mà cho gọi nó về…
_0o0_
Nhưng cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt nó khi bước vào cổng…
Không phải là ngôi nhà thân yêu của nó…
Không phải là cảnh gia đình đang vui mừng chờ đón nó …
Không phải là cảnh mẹ nó vui mừng đến phát khóc mà chạy lại ôm nó…
Không phải…tất cả đều không phải…
Cảnh tượng hiện giờ là một màu trắng xóa, phải…đây là một đám tang nhưng mà của ai mới đc chứ…?
Nghĩ đến đây nó chạy thật nhanh vào nhà, trong lòng thì thấp thỏp lo sợ…
Chết đứng…!!!
Cái gì thế này…?!?
Thần kinh của nó như tê liệt … là mẹ nó…đám tang này là của… mẹ nó…
…Nó ngã khụy xuống…
…Toàn thân nó không còn tí sức lực nào nữa…
…Đôi mắt đẹp tựa như ánh mặt trời giờ đây đã chất chứa nỗi buồn, một nỗi buồn vô tận…
…Đôi mắt ấy vẫn luôn hướng về tấm ảnh một người phụ nữ, bà rất đẹp, một nét đẹp rất quý phái…người đó là mẹ nó…
…Nhưng đằng sau vẻ quý phái, sang trọng đó…có ai biết bà đã âm thầm chịu đựng một nỗi đau vô cùng lớn lao…
Nó lúc trước là vậy đấy, ai cũng bảo nó có "đôi mắt biết nói", muốn biết nó nghĩ gì chỉ cần nhìn vào mắt nó, nhưng giờ đây…
…Đôi mắt ấy vẫn đẹp nhưng… không rực rỡ như ánh mặt trời nữa…mà vô cảm, lạnh lùng như ánh mặt trăng bị mây đen che khuất…
Nó ngất…
Trong vòng tay của ba …
Chap 10
Cùng lúc đó ba nó bước vào…
Nó nhìn thấy rõ sự đau khổ hiện trên khuôn mặt ông…ông không khóc…
Nhưng nó không biết…
Trước khi bước vào gặp nó…ông đã cố gắng, rất cố gắng…để những giọt nước không rơi trước mặt nó…
Ông không muốn nó càng đau khổ thêm…
- Ba…ba…tại sao lại như thế…?
Giọng nó yếu ớt, nó đã cố gắng không khóc, nước đầy trong mắt nó…nhưng không chảy xuống…
Nhìn nó, nghe giọng nói của nó…
Ba nó lại càng đau khổ thêm…
Mới đây thôi…khuôn mặt tươi tắn, đôi mắt rực rỡ như ánh mặt trời…vậy mà giờ đây…
Đây quả là một cú sốc lớn đối với nó…
Ông không nói được…cổ họng như có cái gì đó chặng lại….
- Ba…nói cho con biết đi mà…
- Mẹ chết do …tại nạn phải không ba? …một tai nạn… không ai ngờ đến…?
- Vì thế mà con…không được gặp mẹ lần cuối…?
Nó hỏi dồn…giọng nó ngắt quãng, nó không kìm đc nước mắt nữa…
_0o0_
Tại sao…?
Tại sao lại là mẹ nó mà không phải một ai khác…?
Ung thư giai đoạn cuối…!
Mọi người đều biết…
Tất cả điều biết...
Chỉ có nó…chỉ mình nó không biết…
Mẹ không muốn cho nó biết vì sợ nó buồn…
Bác sĩ nói bà chỉ còn sống đc khoảng 1 năm nữa thôi…
Bà muốn ở cạnh nó, chăm sóc cho nó trong 1 năm cuối đời…
Nhưng ông nội không muốn thế…
" Không thể vì một người đàn bà mà khiến cháu gái ta phải đau khổ!Khiến nó phải ở lại nước VN lạc hậu này để học tiếp nữa!"
Ông muốn nó đi du học…
Vì tập đoàn Hoàng thị, vì tương lai của nó…Hay vì ông có thành kiến với mẹ nó…?
Nó không biết tại sao…?
Ông nội không muốn cho nó gặp mẹ lần cuối…
Lúc đó chỉ có ông nội ở đó…ba lại đi công tác…
Tại sao…?
Vì ông nội thương nó…?
Không muốn ảnh hưởng đến việc học của nó…?
Không muốn nó đau khổ…?
Hay vì tương lai của tập đoàn Hoàng thị…?
Vì ông có thành kiến với mẹ nó…?
Vì sao…?
Nó vẫn không thể lý giải đc…!
Mẹ rất muốn gặp nó lần cuối…nhưng không thể…
Vì…ông nội…
Lời nói của ông nội cứ quanh quẩn trong đầu nó…
Nó phải làm sao để đối diện với nội đây…?
Nó có nên hận ông không…?
KHông biết! Nó không biết…!
Bây giờ nó không nghĩ được gì cả…
Trống rỗng, một khoảng trống lớn lao đã hình thành…
Làm sao để có thể lấp lại khoảng trống này đây…?
Đau nhói…!!!
Nó phải cám ơn nội ư…?
Cám ơn nội đã sắp xếp cho nó đi du học, để nó không đc ở bên mẹ nó lúc bà cần đến nó…
Đau khổ, nó bíết lúc đó mẹ nó … rất đau khổ…
Nó sẽ không phải hối hận ư?
Không hối hận về việc nó đi du học để không gặp đc mẹ nó lần cuối…
Đột nhiên…nó nhếch mép cười đau khổ…
Không hối hận…
Đúng!
Nó không hối hận mà là QUÁ HỐI HẬN !
Tại sao lúc đó nó không kiên quyết hơn, kiên quyết ở lại VN để học tiếp.
Về cái chết của mẹ nó, luôn coi như một "tai nạn", một "tai nạn" không ai ngờ đến…
Quay lại hiện tại…
Nó gần như ngất đi, đứng không vữg…
Có 3 người con trai định đỡ nó, nhưg chỉ có một người đc cái "quyền" đó, và lun lun là như vậy mỗi khi nó cần một bờ vai…
Không ai khác, đó chính là Hải Đăng…
Đăng vừa lấy xe ra, hok thấy nó…
Hốt hoảng, lo lắng, Đăng chạy quanh trường để tìm nó, vừa chạy vừa lẩm bẩm : Như Trúc ơi! Em đâu rồi, đừng làm anh sợ !Trúc ơi…( sao Đăng hok gọi tiểu thư nữa nhỉ? Thật ra Đăng rất muốn xưg hô như vậy với nó, nhưg lại ngại ngại, nên thôi…)
Cuối cùng Đăng tìm thấy nó ở sân sau cùng với… một đám con trai…
"Chắc đây là đám ở công viên đây mà, không dễ dàng gì mà chúng bỏ wa như vậy", vừa nghĩ, Đăng vừa tiến lại nó, thấy nó gần như ngất đi, Đăng chạy thật nhanh lại mà không để ý có một người cũng định chạy lại chỗ nó nhưg Đăng đã chạy trước hắn…
Thấy Đăng, hắn dừng lại, đứg ngây người ra đó, không nấp nữa…
Phong cũng định đỡ nó nhưg vẫn hok kịp với Hải Đăng…
Đăng lo cho nó thật…!!!
Nó ngất đi trong vòng tay of Đăng, nhưg trước khi ngất nó đã kịp nhìn thấy khuôn mặt lo lắng of Đăng và một ai đó với dáng vẻ đau khổ ở đằng xa…nhưg nó không bík người đó là ai?...
Đăng hiểu, rất hiểu nó, Đăng bík nó sợ, rất sợ…
Đăng bík thế nào nó cũng nhớ lại cái ký ức đó, khi bík sự thật, Đăng đã nghi ngờ sự việc đó là do Khôi "sắp xếp" nhưg hok nói với nó, bởi vì Đăng…hiểu nó…
Nó sợ nghe đến 2 từ "sắp xếp", "sắp đặt"…
Và cũng vì Đăng cảm nhận đc nó "hơi hơi cảm nắng" Khôi…
Đăng hơi buồn…
Nhưg trong lúc này, cái hơi hơi "cảm nắng" đó of nó đối với Khôi có còn không?
Đây là sự thật ư…?
Khôi đã sắp xếp mọi chuyện ư…?
Hay chỉ là "tình cờ"…?
Đăng định bế nó đi, nhưg nhớ lại còn một đám "c.h.ó" ở đằng sau, đặt nó xuống bãi cỏ gần đó, Đăng tiến lại bọn chúng…
- Bọn bây đã làm tiểu thư hoảng sợ phải không?Kể cả lần này và lần ở công viên thì "tội" hơn nặng đấy!
Vừa nói, Đăng vừa bẻ nhữg ngón tay of mìk, tạo âm thanh làm bọn chúg rợn người, nếu như là bọn chúng, chắc những ngón tay đó gãy mất…
Phong hơi sợ nhưg vẫn giữ đc vẻ mặt bình tĩnh…
- Mày là cái "c.h.ó" gì mà vênh mặt ở đây hử?
- Tao sẽ cho mày bík, tao là cái gì…
Dứt câu Đăng xoay người, đá vào mặt Phong làm hắn ngã nhào xuống đất…
Phong không phải là một "tay" tầm thường, bởi vì không dễ dàng mà bọn giang hồ đặt cho Phong biệt danh là Phong "tiger"…
Nhưg đối với Đăng, Phong chả là cái gì cả…
Bọn đàn em nhào lên, Đăng hạ từng đứa một, dễ dàng…
Đăng phủi tay, quay lưng, lại bế nó và bỏ đi…
Hắn nhìn theo…ánh mắt đau khổ…
"Tại sao lúc nãy mìk hok chạy nhanh hơn một tí?"
"Tại sao lúc nãy mìk đứng lại…?"
Chính hắn cũng hok hỉu tại sao mìk như vậy…?
Phong đáng lẽ sẽ bỏ wa chuyện này sau khi… bị nó làm cho "ngất ngây"…
Nhưg bị Đăng "hạ" một cách dễ dàng, lòng tự trọng lại nổi lên trong hắn… "giang hồ" mà…Đăng làm Phong mất mặt wá…
Phong thề sẽ trả thù…
Đăng đặt nó lên xe…chạy về …
Tại căn biệt thự nhà họ Hoàng…
Đăng gọi nhưg hok có ai cả…
Àh quên mất, bà quản gia về quê rùi, khoảng 1 tuần mới trở lên lại…
Căn nhà lại thêm trống vắng, chỉ còn nó và HĐ…
Đặt nó lên giường…
Một cái khăn ấm đc yên vị trên trán nó.
Đăng ngồi cạnh nó, rồi ngủ lúc nào không biết…
Khẽ giật mìk…Đăng cảm thấy có ai đó đã nhìn mìk rất lâu…
Ngước mặt lên nhìn nó…
Nó đã tĩnh nãy giờ và ngắm Đăng …ngủ
Bối rối, lúng túng…
Đăng cũng không biết nói gì…
Yên lặng…
- Xin lỗi vì đã để anh phải lo lắng cho em…_Nó nói tiếp.
- Tiểu thư…
- Đăng àh, anh đừng gọi em là tiểu thư nữa nhé, đc không?_ Đăng chưa nói hết đã bị nó ngắt lời.
Đăng ko nói gì, chỉ gật đầu như một thói quen…
Đúng vậy, từ trước đến giờ Đăng chưa bao giờ từ chối yêu cầu gì của nó…
Đăng cảm thấy ngay bây giờ đây… cậu yêu người con gái này biết bao…
Đột nhiên Đăng cảm thấy chóng mặt, và ngã ngay trên giường…
Nó hốt hoảng, chạm tay vào người Đăng…
- Đăng ! Anh bị sốt rồi !
Cũng phải thôi…
Lúc nãy mưa mà…bây giờ vẫn còn nhưng đã bớt…
Nó ko để ý…
Đăng vừa xử xong đám côn đồ thì trời đã bắt đầu mưa…
Vội vàng…
Đăng bế nó đi…vào xe…
Cố gắng ko làm ướt người nó…
Đương nhiên là Đăng chịu hết…
Đăng vẫn mặc bộ đồ lúc nãy nhưng bây giờ nó đã khô…
Như vậy mà không bệnh sao được…
Cái khăn ấm bây giờ đã đc yên vị trên trán Đăng…
- Tiểu thư…cô ko cần…
- Đăng, em đã nói ko đc gọi em là tiểu thư nữa mà_nó lại ngắt lời Đăng.
- Ừm…àh…xin lỗi…anh …quên
- Không… chính em mới là người phải xin lỗi anh….Xin lỗi vì đã để anh phải lo lắng cho em…Xin lỗi vì em mà anh bị bệnh…xin lỗi…
- KHông! Em đừng nói thế…em ko có lỗi bởi vì anh…anh…tình nguyện mà…
Hơi bất ngờ….(chỉ là hơi thui nha)
Ánh mắt nó bây giờ lộ rõ vẻ ngạc nhiên…
Đã lâu nó ko "biểu lộ tình cảm" wa ánh mắt…
N ó khẽ mỉm cười…thật dịu dàng…ánh mắt cũng thật dịu dàng…
Nó tiến lại thật gần…
Nâng cằm Đăng lên và…
Đôi môi chạm vào nhau… thật nhẹ nhàng…
Thật nhanh chóng…nó chạy ra khỏi phòng…
Để lại Đăng với ánh mắt ngạc nhiên…ngơ ngác…
NHưng sau đó Đăng lại mỉm cười và đưa tay…khẽ chạm lên môi…
Về phần nó…
Nó cũng ko hiểu tại sao mìk làm như vậy…?
Nó biết Đăng thík nó…
Có thể đây là một nụ hôn cảm ơn…?
Đáp trả lại những gì mà Đăng đã làm cho nó…?
Đáp trả lại sự mong mỏi của Đăng…?
Nhưng nó không đỏ mặt, ko cảm thấy ngượng…
Chỉ là …tim đập nhanh một chút…
o0o
Căn biệt thự nhà họ Vương…
- Hắt xì…!!! TRời ơi! Cái mũi của tôi!
Từ khi về nhà đến giờ hắn cứ hắt xì suốt…
Hắn cũng dầm mưa cả buổi mà…
Cũng may về nhà là thay quần áo ngay nên không bị sốt…
"KHông biết bây giờ NHư TRúc sao rồi nhỉ?"
"Cốc!"_Hắn tự cốc đầu mìk
"Cô ấy có là cái gì của mày đâu mà phải wan tâm chứ!"
"Không quan tâm nữa! Không đc quan tâm nữa!!!"
Tội nghiệp…đấu tranh nội tâm đây mà…
Nhưng…hắn vẫn cảm thấy… nhớ và …lo cho nó lắm…!
_o0o_
Sáng hôm sau…
Nó đến trường một mìk…
Nhưng trước khi đến trường…
Nó đã tốn ko ít sức lực để "bắt" Đăng ở nhà nghỉ ngơi…
Không đời nào Đăng chịu, lỡ nó gặp nguy hiểm thì sao…
Cho đến khi nó "dọa" là sẽ giận Đăng…
Thì Đăng mới chịu thua, và ở nhà "nghỉ ngơi" một ngày…
Nói là nghỉ ngơi nhưng lúc naò cũng nghĩ đến nó, lo cho nó…
Đến trường một mìk, ko có Đăng…cũng "hơi" buồn…
Nó cứ cảm thấy sao sao ấy…
Linh cảm của nó cho biết là sẽ có chuyện chẳng lành…
Mà linh cảm của nó thì chưa bao giờ sai cả…!
********
Năm tiết học vẫn trôi wa bình thường…
Trong lớp giờ chỉ còn mìk nó…
- Mày có biết là mày đáng ghét lắm không hả!?!
Một giọng nữ có vẻ rất dữ dằn vang lên khi nó đang thu dọn sách vở, chuẩn bị ra về…
Nó ngước mặt lên nhìn…
Một đám nữ sinh…
Cô gái cầm đầu có vẻ dữ dằn nhưng cũng ko đến nổi tệ, xem ra ko phải bình thường…
( Thế là linh cảm của nó đã đúng…)
Nhưng khuôn mặt nó thì không một tí cảm xúc, ánh mắt lạnh lùng khiến Mai Chi ngạc nhiên…
Chi tiến lại, nâng cằm nó lên, nhìn thật kĩ, kèm theo một cái cười khẩy…
- Cũng xinh phết nhỉ, nhưng sao vô cảm thế!
Cố làm cho nó đau nhưng nhận lại chỉ là một…khuôn mặt vô cảm…
Mai Chi tức muốn bốc khói…
Nhưng vẫn nở một nụ cười gian…
- Cũng may cho mày là hôm đó tao đến trễ đấy! hình như còn một thằng nữa mà, kịp nhận ra bọn bây thì đã lên xe đi mất tiêu…
- …
- Tao cũng ko muốn "xử" mày đâu,tại hôm rảnh nên tao muốn lên đây xem thế nào?hình như anh Phong "kết" mày thì phải…
(Chú thích tí nhé : lớp 11 học ở tầng dưới, còn lớp 10 học trên lầu )
Đang nói đột nhiên Chi liếc nó một cái rồi im bặt…
Nó xem Chi như tàng hình vậy…
Ánh mắt thì nhìn lơ đãng ra ngoài cửa số, khuôn mặt vẫn ko tí cảm xúc…
Mai Chi cứ tưởng là nó sợ wá nên ko nói đc…
Còn bây giờ thì… "TỨC CÀNG THÊM TỨC"
"Bốp"
Một cái tát trời giáng vào mặt nó…
0o0
Không phải nó ko quan tâm đến lời Chi nói…
Nó nghe, nghe tất cả…
Nhưng…nó sợ…
Sợ mọi người biết nó đang run lên…
Sợ mọi người biết nó đang sợ hãi…
Vì thế …nó ko dám nhìn ai cả…
0o0
Sân trường…
Có một tên con trai đang "ra sức" suy nghĩ khi ko thấy nó đi về…
"Như Trúc đâu rồi nhỉ?"
"Tan học rồi mà sao vẫn chưa thấy cô ấy đi về…"
"Hay là…đám côn đồ hôm trước…"
Hắn ko dám nghĩ nữa…
Nghĩ nữa thì đầu hắn sẽ vỡ tung vì lo lắng mất…
Hắn chạy một mạch…ko cần để ý đến xung quanh…
Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt baby của hắn, nhưng vẫn ko làm mất đi vẻ đẹp trai trời phú…
Đột nhiên…
Hắn dừng lại…
"Vẫn còn ở trên lớp!"
"Đúng vậy!Nãy giờ vẫn chưa thấy Trúc xuống!"
Hắn tự cốc đầu mìk…
Tại sao đến bây giờ mới nghĩ ra chứ…?!?
0o0
Bây giờ…Trong lớp chỉ còn mìk nó…
Nó ko cần phải cố gắng "lạnh lùng" nữa…
Nó khóc…
Ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi…
Nó ngồi co ro, dựa vào tường ở một góc cuối lớp…
Nó bị thương ko nặng lắm…
Chỉ là… nút áo ở phần trên đã bị đứt hết…
Hộc…hộc…hộc…
Hắn đứng trước cửa lớp…thở.
Rất mệt…
Phải…! Nãy giờ "đi dạo" khắp cả trường mà sao không mệt đc…
Lớp không có ai…
Chầm chậm…
Hắn tiến về phía cuối lớp…
Trong lòng thì thấp thỏm lo sợ…mong sao ko có nó ở đó…
Nhưng…!