Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyện Thơ Tuổi Mới Lớn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyện Thơ Tuổi Mới Lớn. Hiển thị tất cả bài đăng

Chán nhau - Kì cuối: Quá thú vị

Thủy đã đưa ra quyết định cuối cùng. Nó nói với Danny. Anh chàng chỉ cười nhẹ: "Huân và Huy sẽ có một cái hẹn, vì Thủy đấy!"
"Nếu tôi nói tôi không bỏ cuộc thì cậu tính sao hả Huy?" - khua chiếc muỗng inox vào ly thủy tinh sóng sánh cà phê sữa, Danny nhìn Huy chằm chằm, mỉm cười đầy ẩn ý.
"Chính nhờ tôi mà cậu có cơ hội. Và bây giờ, tôi sẽ không cho cậu thêm một phút giây nào nữa bên cạnh Thủy."
"Thế cô bé bên cạnh cậu là ai thế? Dắt cô nhóc ấy theo mà đòi Thủy trở về với cậu, liều, quá liều" - Danny vỗ tay khiêu khích, chọc tức Huy.
"Cô ấy tự theo tôi thôi. Tôi không ép" - Huy nhìn Vy Vy với vẻ mặt bình thản. Còn Vy Vy mải mê...nhìn Danny.
"Cậu là một tên khó hiểu" - Danny nói - "Tôi khuyên cậu, nếu không rõ lòng mình thì hãy buông nhau ra đi, cho cả hai nhẹ nhàng. Thủy cũng khổ tâm lắm. Nếu cậu không còn tình cảm nữa thì hãy để cho cô ấy không còn cảm giác dằn vặt" - Danny nhìn Vy Vy.
"Tôi nói rồi. Tôi vẫn muốn quay lại với Thủy. Rồi tôi sẽ chứng minh, tình cảm tôi dành cho cô ấy nhiều hơn cậu..."
"Để xem. Biết đâu đấy." - giọng Danny đặc sệt người Hà thành.
o0o
"Em đồng ý cho anh một cơ hội. Nhưng đồng thời em cũng sẽ cho Danny cơ hội. Rồi em sẽ biết ai chân thành hơn ai" - Thủy nói dứt khoát với Huy - "Và Danny biết điều này."
Suốt khoảng thời gian thử thách, Thủy luôn cố tình khiến Danny và Huy nản. Thủy hời hợt hết mức có thể dù rằng nó không hề muốn như thế. Nhưng nếu không "diễn", nó cũng chẳng hiểu rõ lòng mình. Dù làm gì đi nữa, hạnh phúc khi xưa cũng không còn vẹn nguyên, khi tính cách cầu toàn của Thủy luôn khiến mọi thứ phức tạp. Công việc đã ổn định, việc học đã đâu vào đấy, thì chuyện tình cảm lại khiến Thủy mệt nhoài...
Ngay cả Bella còn có thể yêu Edward và Jacob cùng một lúc thì tại sao nó lại không thể yêu Huy và nhớ Danny? Tình cảm đôi khi là những mâu thuẫn quấn chồng chéo lên nhau, nhức cả đầu.
Đó là chưa kể, "chán nhau" có thể là cảm giác thoáng qua, cảm giác ảo khi những bế tắc trong cuộc sống chưa thể được giải quyết...Nếu khi ấy Thủy biết dừng lại, biết vượt qua, thì mọi chuyện đâu trầm trọng thế này...Bây giờ, Thủy dứt hai người ấy ra cũng chẳng được, mà buông xuôi cũng không xong...
Xem một "cuộc đọ tài" giữa hai người muốn có được mình, cũng thú vị chứ. Thủy nghĩ thế nhưng lòng nó rối bời. Nó sợ, không ai trong hai người ấy chân thành...
o0o
Thủy chẳng hề trả lời tin nhắn nào của Huy, nhưng Huy lúc nào cũng nhắn tin quan tâm nó. Huy đang đi làm thêm ở một xưởng thêu vi tính, Thủy hơi bất ngờ. Một tên công tử như Huy lại chịu đi làm công việc khổ ải như vậy?
"Vì em thôi... Anh muốn trở nên tự lập mà" - Huy mỉm cười.
Trong khi đó, Danny chỉ hay gọi điện cho Thủy về đêm, vì ban ngày bận nhảy. Xa Danny, Thủy thấy chẳng luyến tiếc. Có lẽ, thời gian giữa Danny và Thủy chưa đủ lâu để tạo nên một mối quan hệ thân mật. Thủy thấy Danny khó nắm bắt...
o0o
Thủy bệnh. Danny rối rít nhắn tin, gọi điện liên tục, nói này nói nọ. Những ngày sau, Danny tiếp tục nhắn tin hỏi. Thủy cũng trả lời hời hợt (để thử lòng). Những tin nhắn của Danny thưa dần.
Trong khi đó, Huy sang tận nhà Thủy, chăm sóc, trông Thủy cả lúc ngủ (có lẽ Huy không biết Thủy chỉ ngủ giả vờ). Thủy biết, rồi mọi chuyện sẽ diễn biến theo chiều hướng này, bởi Thủy đoán được Danny đến với Thủy cũng giống như Huy mến Vy Vy. Nhất thời. Bồng bột.
Trong 3 tháng. Huy thay đổi hoàn toàn theo hướng tích cực. Tất cả đều vì Thủy. Dù Thủy có mắng, có vô tình, có lạnh nhạt, Huy vẫn kiên nhẫn như không. Trong khi Danny thi thoảng lại giận hờn...
Nói thì nói thế nào chẳng được. Những tên con trai hễ mở miệng ra là nói "Anh yêu em" là những tên khoác lác. Hãy xem tình cảm của con trai dành cho bạn thông qua hành động của hắn. Và Thủy biết, Huy mãi thuộc về nó. Thủy tự hào. Thủy kiêu hãnh.
o0o
"Danny. Thủy đã nhận ra đâu là bến bờ thật sự của mình."
"Chúc mừng hai người" - Danny reo vui. Trong khi Thủy chẳng hiểu gì cả.
Tại sao chứ? Hóa ra Danny trước giờ không hề có tình cảm với Thủy, dù chỉ là thoáng qua? Bất ngờ ngoài sức tưởng tượng...
"Muốn biết mọi chuyện, hãy gặp Huân chiều nay, cùng...Vy Vy!"
"Thủy và Huy đi chung được không?"
"Hoan nghênh hai người"
o0o
"Khi còn làm ở diễn đàn, Thủy hay tâm sự với Huân về áp lực công việc và áp lực trong tình cảm. Huân hiểu hết và Huân muốn chia sẻ cho bớt gánh nặng...Bởi Huân đã từng ở trong hoàn cảnh này, Huân biết. Và Huân tìm đến Huy, nói rõ cho cậu ấy, và khuyên cậu ấy nên đi du lịch để xa Thủy một thời gian, để Thủy bình tâm lại. Thủy biết đó, thời đại @, tìm một cái nick chat không hề khó, nhất là trong facebook của Thủy có khá nhiều bình luận của Huy. Huân và Huy trở thành bạn từ đó..." - Danny tiếp tục...khua chiếc muỗng inox, nhưng lần này ngồi cạnh Danny là...Vy Vy. Huy cũng bất ngờ về điều này.
"Nhưng không ngờ trong vài phút yếu lòng, Huân cũng có tình cảm với Thủy và Huân biết Thủy cũng vậy. Vy Vy - bạn gái Huân, biết thế cũng giận lắm. Nhưng cô ấy quyết định "liều mạng" trong một "phép thử" nguy hiểm: Cùng đi du lịch với Huy để xa Huân một thời gian! Tụi này đúng là một cặp đôi "liều mạng", phải không?" - Huân cười.
"Hai người có cần phải làm cái trò đó không vậy? Tôi không ngờ cậu lại đem bạn gái mình ra để thử lòng tôi, để rồi đi thích chính cô bạn gái của tôi đấy! Không thể nào hiểu nổi" - Huy lớn tiếng.
"Thật sự là trong thời gian ấy, em và Huân cũng...chán nhau, như anh và Thủy" - Vy Vy tiếp lời - "Em chỉ muốn kiểm chứng tình yêu của hai anh chị, đồng thời kiểm nghiệm luôn cho chính bản thân em và Danny. Thú vị quá phải không?"
"Một trò đùa quá đáng. Tôi và Huy chẳng bao giờ thử nhau như thế" - Thủy thẳng thắn.
"Thế ai là người đặt ra điều kiện cho Huân và Huy vậy ta?" - Huân huýt gió.
"Ơ..." - Thủy cứng họng.
"Sau tất cả những sóng gió, Danny và Vy Vy thêm hiểu nhau nhiều hơn. Đáng ra bọn này nên nói sự thật với hai người ngay khi Huy đòi quay về bên Thủy. Nhưng Vy Vy lo rằng Huy chưa dứt khoát, thế nên cô nàng muốn "diễn" thêm một chút và Danny cũng "đóng kịch" thêm một tí" - Danny vừa dứt lời, Vy cười to.
"Nhờ vậy mà bây giờ Danny và Vy Vy không còn chán nhau nữa đấy. Hai đứa đã cùng trải nghiệm những thử thách thú vị. Huy và Thủy cũng thế. Chúng ta xứng đáng nhận được thành quả, bởi sau những khó khăn, tình yêu vẫn trường tồn."
Sự thật được lật mở. Huy và Thủy ngỡ ngàng. Hóa ra, đâu phải tụi nó là cặp đôi duy nhất trên thế giới này "bỗng dưng chán nhau".
Danny và Vy Vy cũng chán nhau. Họ cũng làm phép thử. Và họ nhận ra cảm giác chán chường chỉ xuất hiện nhất thời.
o0o
Có những điều khó lí giải. Điều bạn cần là không nhất thiết phải cố tìm ra lời đáp. Hãy để mọi chuyện diễn biến tự nhiên, hãy thả trôi cảm xúc và để mặc những thử thách ập đến. Có như vậy, bạn mới có thêm kinh nghiệm xử lí tình huống và được dịp kiểm nghiệm lòng mình. Nếu yêu nhau thật sự thì sóng gió đến mấy cũng chẳng thể rời xa nhau. Tôi tin điều đó. Và cả bốn nhân vật chính trong câu chuyện này cũng vậy.
Nếu một lúc nào đó, khi chào đón một ngày mới, bỗng bạn cảm thấy "chán ngán" người yêu mình, thì hãy cứ xem đó là một trạng thái cảm xúc bình thường, không có gì quá lo lắng cả. Tất cả còn tùy thuộc vào "điều bạn muốn" và một chút duyên phận. 

( Theo Mực Tím ) 

Chán nhau - Kì 2: "Ngoại tình tư tưởng"

Chia tay người mình yêu là một điều hoàn toàn không dễ. Người ta chỉ chia tay khi không còn tình cảm với nhau.
Thủy nghĩ mãi về quãng thời gian ba năm, tại sao ngày ấy Thủy không hề nghĩ sâu xa, không hề ích kỉ. "Rồi cảm giác chán này sẽ kéo dài cho đến bao giờ?". Thủy hoang mang.
Thủy cảm nhận được, nó không thể chia tay Huy, vì những kỉ niệm với Huy nhiều lắm, sâu đậm lắm. Mất Huy là nỗi thiệt thòi lớn nhất của nó. Huy tốt. Từ khi quen nó, Huy không còn ham chơi như xưa, có chăng chỉ là những buổi dạo quanh thành phố cùng Thủy, lắng nghe những bản nhạc dịu dàng cùng Thủy, im lặng hàng giờ bên nhau để lắng nghe nhịp tim tuần hoàn đều...Nhưng cũng chính vì có Huy, Thủy phải đánh đổi những phút giây vui vẻ bên bạn bè, đánh đổi cả những mối quan hệ "nửa vời" với những cậu bạn khác lớp, đánh đổi cả công việc. Năm 12, chuyện học bận rộn đến mấy, nó cũng vẫn dành thời gian vun đắp tình cảm với Huy, những cuộc thi săn học bổng, những chương trình ca nhạc cấp trường, nó đều gác lại. Đơn giản, thời gian dành cho việc học và dành cho Huy đã quá sức với nó...
Thi xong đại học, nó cảm thấy cô đơn vô bờ. Ngoài Huy ra, nó còn biết chia sẻ cùng ai về những vấn đề trong cuộc sống? Chẳng lẽ Huy phải nghe hết những chuyện không đâu của nó? Có những điều không thể kể cho Huy nghe được, có những xúc cảm mà chỉ những người bạn mới biết thông cảm cùng nhau...Huy không nhận ra điều này. Ừ, Huy thực tế và Huy không nhạy cảm...Con người không ai là hoàn hảo. Phải biết chấp nhận. Nó hiểu, những tên con trai khác chưa chắc ai có được những ưu điểm như Huy. Nhưng..., 18 tuổi, và phải đánh đổi nhiều thứ vì tình yêu, liệu có đáng?
Huy không lo về tương lai, bởi tương lai của hắn quá rạng ngời, bởi điều kiện gia đình có thể giúp Huy không phải nghĩ ngợi. Nó lại khác. Nó thích tự lập và nó thích những người có tính tự lập. Huy lại không có điều đó. Nó chỉ nhận ra được khi nó bận làm việc túi bụi, còn Huy vẫn chơi bời như một chàng công tử nhà giàu...
Ngoài cái mác đẹp trai nhà giàu, thì Huy có năng khiếu gì đặc biệt? Hình như là không...
Càng nghĩ Thủy càng bế tắc. Nó ghê sợ chính mình khi có những tư tưởng như thế...Nó đang ngày càng ích kỷ, nó bắt đầu khước từ chính hạnh phúc của bản thân, đúng không? Nhưng điều đó có gì sai? Nó không hề phản bội Huy, nó vẫn còn tình cảm với Huy, chỉ đơn giản là...chán, chán một chút thôi mà...
Thủy thèm cảm giác "như phút ban đầu". Thủy ước gì nó và Huy bắt đầu lại, bắt đầu hẹn hò, bắt đầu nhớ nhung, ghen tuông, giận hờn vu vơ...Đó là những kỉ niệm đẹp khi còn đi học...Bây giờ sắp trở thành sinh viên, trong tiềm thức còn đọng lại điều gì?
Khi ta sở hữu điều gì đó rồi thì chẳng lẽ ta không cần vun đắp, và ta cứ phải sống trong thói quen, cứ thế?
o0o
Ngày nào Huy cũng nhắn tin cho Thủy. Nhưng đến tin thứ 3 thì hai đứa chẳng biết nói gì nữa. Tính Huy và Thủy xưa giờ vốn ít nói, Thủy biết. Cái tôi của cả hai cũng hơi cao. Khi hai đứa chìm trong khoảng lặng thì Thủy là đứa lên tiếng: "Anh ngủ đi. Mai còn đi tham quan nữa". Huy "ừ".
Những ngày vắng Huy, Thủy như thấy vui hơn. Nó lại được là chính mình, mở rộng quan hệ với bạn bè hơn...Những thành viên từ ban quản trị diễn đàn cùng những người bạn trên mạng đã khiến cuộc sống của Thủy tràn ngập màu sắc, tràn ngập niềm vui...Nó đã quên đi việc chán Huy vì bây giờ, Huy xuất hiện trước mặt nó hay không, thì nó vẫn muốn được tự do như thế này mãi...
Danny là một thành viên trong ban quản trị diễn đàn. Anh chàng này nhảy rất hay, hát rap cực đỉnh và phong cách thì...khỏi chê. Thủy với Danny khá hợp gu về sở thích, quan điểm, và trò chuyện cực vui...Nhờ Danny, Thủy không còn buồn khi Huy dạo này thờ ơ với mình...
Thi thoảng Thủy linh cảm có điều gì bất thường, nhưng rồi nó lại cười xuề xòa: "Lại suy nghĩ vớ vẩn. Không có gì đâu. Huy chỉ đi chơi thôi mà..."
o0o
Những ngày ở Nha Trang, xa mặt cách lòng, Huy chợt chán Thủy. Cảm giác chán tiềm tàng cách đây vài ngày chợt bùng phát mãnh liệt khi quanh Huy là những cô bạn cùng tuổi xinh đẹp, thú vị và biết trau chuốt, không như Thủy, suốt ngày cứ vùi đầu vào đống sách, mê say trong công việc và chẳng biết điệu tí nào...Những cảm xúc kì lạ len lỏi trong Huy, khi lần đầu ánh mắt Huy chạm vào cô bé ấy, xinh đẹp, dễ thương, trong sáng như bông hoa sứ...Và điều đặc biệt là...
Cô bé ấy cũng thích Huy...
Cô bé ấy sẵn sàng chia sẻ với Huy mọi điều...
Cô bé ấy luôn nghĩ cho Huy trước...
Huy rung động rồi...Huy thích cô bé ấy rồi...
Và Huy cũng còn yêu Thủy lắm...
Huy biết phải làm sao đây?
o0o
"Em à...Tự dưng anh rung động trước người khác... Anh thật không hiểu rõ lòng mình. Anh cũng yêu em nữa. Nhưng hiện tại anh biết làm sao đây?" - Đang ngồi xem Danny tập nhảy, Thủy nhận cuộc điện thoại và sửng sốt bàng hoàng. Thủy nghe rõ từng lời của Huy, nhưng sao bây giờ tai Thủy ù đi và chiếc điện thoại rơi tuột.
"Có chuyện gì vậy Thủy?" - Giọng Danny lo lắng.
"Kết thúc, kết thúc rồi, Danny à" - Thủy mỉm cười và chợt nấc lên.
o0o
Chia tay người mình yêu là một điều hoàn toàn không dễ. Người ta chỉ chia tay khi không còn tình cảm với nhau. Đằng này, Thủy nói chia tay vì bế tắc. Thủy không thích sự phản bội. Thủy chưa hề phản bội Huy, cớ sao Huy lại...
3 năm...Hơn một ngàn ngày quen nhau bỗng chốc biến thành con số 0 vô nghĩa. Thời gian là gì chứ? Chẳng là gì khi trong một phút giây bồng bột, không kiểm soát được lời nói, ta mất nhau... Ai sai? Không ai cả. Chỉ đơn giản, tình cảm đôi khi cần một điểm dừng để xem tình yêu trong ta đong đầy bao nhiêu. Huy không hiểu điều đó và Huy mất kiên nhẫn, Huy không hiểu điều đó và Huy không kiểm soát được xúc cảm của bản thân...Ai mà không có vài phút yếu lòng, nhưng bây giờ, Thủy khó mà tha thứ cho Huy được nữa...
Chán...Chán và chán. Cảm giác ấy dứt điểm bằng một câu nói chia tay. Thủy sửng sốt. Huy bàng hoàng. Sao mọi việc lại diễn biến nhanh như vậy? Như một con diều đang sải cánh trên bầu trời cao rộng, bỗng đứt dây. Không ai biết con diều bay đi đâu, và điểm dừng ở nơi nào...
Có những việc chẳng ai hiểu, cũng chẳng lí giải nổi. Tâm trạng của người trong cuộc là thật lòng nhất, sâu sắc và chân thành nhất. Tất cả những điều lí giải bây giờ đều là ngụy biện, bởi ai cũng cho rằng mình đúng, ai cũng có lí lẽ riêng, không ai có lỗi. Nhưng mấy ai biết, tình cảm đôi khi cần sóng gió như thế, để hiểu được ai là người chân thành, ai vững tin và ai có thể đương đầu vượt qua để rồi được hạnh phúc...
Ngay lúc này, Thủy lại yếu lòng trước Danny. Nhưng nỗi đau về Huy luôn khiến Thủy dằn vặt. Nhưng Huy cũng có người khác rồi, sao Thủy lại không thể "thử cảm giác mới"? Phải công bằng chứ. Phải thử chứ!
Thủy bận rộn trong công việc. Thủy yêu đời hơn và có nhiều bạn hơn. Thủy và Danny cho nhau cơ hội.
Nhưng tận trong thâm tâm, Thủy đã hết chán Huy từ lâu rồi...
"Hết chán" là biểu hiện gì? Hết chán vì hết yêu hay hết chán vì tình yêu còn tồn tại?

( Theo Mực Tím ) 

Chán nhau - Kì 1: Như là thói quen...

Sau một giấc ngủ dài chập choạng, Thủy thức giấc trong tâm trạng uể oải.
Nhìn tin nhắn của Huy, nó kéo trùm chiếc chăn qua đầu và tắt luôn điện thoại, không quên nén một tiếng thở dài...
Suốt ba năm qua, bình minh của Thủy luôn bắt đầu bằng một tin nhắn của Huy và kết thúc bằng một cú điện thoại của Huy.
Sao lại không có gì mới? Tại sao mọi việc cứ lặp lại theo thói quen và rồi mọi kế hoạch, dự định, mọi hoài bão ấp ủ bấy lâu trong Thủy bỗng tan chảy? Thủy không giải thích được, cũng chẳng rõ lòng mình lúc này. Bỗng nó không muốn đi ăn sáng cùng Huy, chẳng muốn đi dạo công viên và buổi chiều cũng lười đi mua vài vật dụng lặt vặt trang trí lại gian phòng sau khi thi xong đại học...
Phải chăng nếu có tình yêu, con người cần hi sinh nhiều thứ? Thủy đã đánh mất khá nhiều vì tình cảm, và rồi Thủy bỗng cảm thấy chán ghét chính bản thân mình, chán luôn cả người yêu mình...
Có thể đây chỉ là tâm trạng nhất thời của Thủy. Hôm qua thức khá khuya để hoàn thành chương trình radio cho diễn đàn trường, hôm nay tâm trạng bực dọc cũng phải. Tối qua Thủy cũng bỏ lỡ luôn một chương trình ca nhạc quy mô và hoành tráng, nó được tặng vé miễn phí từ ban quản trị diễn đàn, nhưng nó không đi được vì...mải đi chơi với Huy, nó quên béng đi...
Bỗng nó cảm thấy tủi thân...Nó nhớ lại cách đây vài ngày, hội bạn cũ lâu ngày không gặp, bèn rủ nó đến khoảng sân sau trường cấp hai để ôn lại những kỉ niệm xưa cũ, nó gật gật và rồi nhận được "phán quyết" của mẹ: "Huy nó đang chờ con, nửa giờ nữa nó đến. Không bạn bè gì hết!". Ôi, mới chỉ là "quen nhau" mà còn bị gò bó như thế, thì vài năm sau nữa sẽ thế nào? Nghĩ tới, Thủy rợn người...
o0o
Gặm miếng sandwich nhạt thếch, Thủy cảm nhận được một thước phim nhanh lướt ào ào trong tiềm thức mình, chỉ trong vài giây mà cả một thời thơ ấu được tái hiện. Thủy thấy rõ cảnh lần đầu tiên nó và Huy cùng xây lâu đài cát tại một bờ biển, hình như đó là lần gia đình hai đứa cùng đi du lịch mùa hè. Nhà Huy gần nhà Thủy, Huy hơn Thủy một tuổi. Khu phố ngày ấy rất hiếm trẻ con nên Huy và Thủy thân như anh em...Dần dà, tình cảm phát triển cao hơn một bậc khi nào không rõ. Chỉ biết rằng, khi Thủy vào lớp 10 thì Thủy không hề cô đơn. Giờ ra chơi nào cũng có Huy cạnh bên, lúc về nhà Huy cũng đạp xe bên cạnh...Mối tình tuổi học trò trong sáng dần biến thành một tình yêu...Suốt ba năm, biết bao nhiêu kỉ niệm, những buồn vui giận hờn, những hiểu lầm và cả những suy nghĩ con nít, Thủy nhớ hết chứ...Nhưng hiện tại Thủy đang chán, đang chán, tại sao?
"Làm gì mặt con đờ đẫn vậy?" - Giọng mẹ trong trẻo, dứt khoát, kéo Thủy về thực tại.
"Hôm qua đáng lẽ con phải được ngủ sớm, nhưng vì đi chơi với Huy nên phải thức khuya làm việc, mẹ à..."
"Mới 18 tuổi mà cô muốn làm việc rồi à? Chưa biết kết quả thi đại học, làm gì được chứ? Sung sướng không chịu, toàn đâm đầu vào cái khổ..."
"Nhưng con không thể để mẹ nuôi hoài được. Con cần tự lập. Công việc tại diễn đàn tuy cực, nhưng con có thể làm những gì mình thích và có thù lao nữa..."
"Tiền mẹ cho con chưa đủ sao?"
"Nhưng con còn một vài sở thích cá nhân..."
"Thôi được rồi, tùy cô, muốn làm gì thì làm" - Giọng mẹ có vẻ vừa ủng hộ, vừa trách móc...Thủy đã lớn, nó muốn tự lập là sai sao?
Và chẳng lẽ cứ phải bên cạnh Huy mãi? Còn những tương lai, hoài bão xưa cũ, Thủy vứt đâu rồi?
o0o
Một buổi đi chơi có thể "ngốn" của Thủy cả một tuần lương làm việc cật lực cho diễn đàn. Và Thủy thì không muốn cứ mãi đi chơi như thế. Nhà Huy khá giả, Huy có thể cho phép mình muốn làm gì thì làm, muốn đi chơi đâu thì đi. Nhưng Thủy khác. Thủy không quen dựa dẫm và Thủy biết giá trị của đồng tiền, khi chính bản thân nó tạo ra...
"Chiều đi dạo nhé" - Giọng Huy trầm trầm qua điện thoại.
"Hôm nay em mệt. Em cần đi ngủ. Tối qua thức khuya làm việc, bây giờ vẫn còn đừ..."
"Rồi. Vậy thôi. Bye em" - Huy cúp máy, tiếng "cụp" tuy nhẹ nhưng làm Thủy giật mình.
o0o
Mở điện thoại định nhắn tin cho bạn bè để đi đâu đó, nhưng rồi Huy khựng lại. Suốt 3 năm qua, lúc nào cũng bên Thủy, Huy đã bỏ lỡ bạn bè trên một chuyến xe nào đó rồi. Bây giờ rất có thể họ đang đi du lịch, đi liên hoan, đi làm việc part-time, hoặc đi chơi với "nửa ấy", đâu còn thời gian để bù khú. Những ngày gần đây, Huy thấy Thủy lạ lắm, hay mệt mỏi uể oải và không còn quan tâm Huy như xưa. Huy hiểu, Thủy là một cô gái đầy bản lĩnh, giỏi giang. Vừa làm thêm ở cửa hàng bánh kẹo, vừa làm việc trên mạng tại nhà, thi thoảng lại cộng tác viết bài cho những trang web nào đó, rồi lại còn lu bu với việc nhà, vậy mà ngày nào cũng dành ít nhất một giờ cho Huy, bên cạnh Huy, nhắn tin cho Huy nữa...Nếu Huy là Thủy, chắc gì hắn làm được một lúc nhiều việc đến vậy...
Nhưng một luồng suy nghĩ chợt thoáng qua trong đầu Huy: "Có cần phải như vậy không em? Đành rằng phấn đấu cho bản thân mình là tốt, muốn tự lập là tốt, nhưng có nhất thiết phải đánh đổi thời gian vui chơi, thời gian yêu thương?". Huy cảm thấy buồn vì không giúp được gì cho Thủy nhưng đồng thời Huy cũng cảm thấy tình cảm giữa hai đứa cứ rơi vãi nhiều chỗ...Huy biết, chắc chắn hai đứa sẽ không bao giờ nói lời xa nhau, nhưng đang chán thì biết làm gì, làm gì bây giờ?
Bạn có người yêu, nhưng người đó không toàn tâm toàn ý với bạn, cũng tủi thân lắm chứ. Bạn cần người ấy quan tâm mình, nhưng người ấy dạo này hễ một chút là làm việc, buông một tí là cần được nghỉ ngơi. Huy chênh vênh...Huy cảm thấy thiếu sự quan tâm từ Thủy, Huy bế tắc và Huy cũng chán...Chán điều gì ư? Không rõ... 
Việc Thủy ở bên Huy, liên lạc với Huy mỗi ngày như một thói quen. Huy cần điều đó như Huy cần không khí để thở. Nhưng rồi dần dà Thủy luôn để Huy phải chủ động. Làm gì bây giờ? 
Có đôi khi bạn cảm thấy người đó không còn yêu mình nữa, thì bạn bỗng dưng cũng...không còn yêu người đó như phút ban đầu...
"Anh sắp đi du lịch dài hạn. Ở Nha Trang. Vài tuần nữa anh về" - Nhắn tin cho Thủy vỏn vẹn như thế, rồi Huy đi...
o0o
Đọc tin nhắn, Thủy gọi lại cho Huy, dặn dò đủ thứ, bảo rằng đi nhớ về sớm và đừng tiêu xài hoang phí. Huy ừ ừ, rồi dặn dò ngược lại. Thủy yên tâm phần nào. Ít ra thì Thủy có thời gian để làm việc cả ngày tại tiệm bánh kẹo và mở rộng quan hệ xã hội hơn...
Lần cuối cùng đi chơi với Huy là cách đây 8 ngày. Hôm đó đi chơi từ sáng đến tối mịt, về nhà Thủy cũng chẳng buồn nhắn tin chúc Huy ngủ ngon nữa. Thủy bải hoải, chán chường và cảm thấy thời gian trôi qua vô nghĩa. Thủy muốn làm việc gì đó có ích cho tương lai, thay vì cứ đi chơi quên tháng ngày...
Có thể cảm giác chán chường chỉ xuất hiện khi Thủy thấy Huy chưa đủ chín chắn để chuẩn bị cho tương lai lâu dài, khi Huy suốt ngày đi chơi, đi du lịch, khi Huy không biết lao động để tạo ra đồng tiền, và ngoài việc đi chơi, Huy chẳng thể chia sẻ được gì cho Thủy, chẳng hiểu ước mơ về một tương lai xa của Thủy.
Có một người yêu đẹp, nhà giàu, thông minh, chưa chắc đã hạnh phúc. Bởi điều người con gái cần ở một người con trai là sự tự lập, có thể che chở, bảo vệ người yêu, chứ không phải là những hào nhoáng bề ngoài...
Thủy sẽ không nói lời chia tay, bởi Thủy còn tình cảm với Huy và 3 năm là một khoảng thời gian không dễ ai có được. Nhưng Thủy đang chán, và Thủy cần một khoảng cách đủ xa và thời gian đủ đâu để kiểm nghiệm lòng mình...
Sóng gió bắt đầu từ đó...

( Theo Mực Tím )