Home » » P01: Sóng biển rì rào

P01: Sóng biển rì rào

Giới thiệu sách

Sóng biển rì rào
Tác giả: Trương Anh Quốc
Nhà xuất bản: NXB Trẻ - Hội Nhà Văn TP. HCM- Báo Tuổi Trẻ
Năm xuất bản: 2005
Giá: 22.000 đồng
Giới thiệu:
Suốt những năm 1970-1980, nghề thủy thủ tàu viễn dương là mơ tưởng của nhiều người thời túng thiếu. Truyền thuyết màu xám về cái nghề dễ giàu xổi khiến cho đôi ba tác phẩm đề tài này sa vào công thức, một chiều, ít lưu lại tâm trí. Hiếm có nhà văn nào ở ta viết được một tác phẩm đậm đặc chất biển, đậm đặc chất “viễn dương”, tươi nguyên và hấp dẫn như thế này.

Chưa tối tàu đã bật đèn sáng trưng. Vòi rồng phun nước suốt đêm. Khi có cướp thì dùng vòi rồng ngăn chặn không cho cướp lên tàu. Mỗi lần tàu qua eo biển Malacca thì toàn bộ thuyền viên phải chia ca canh cướp.
Eo biển này giáp ranh với ba nước Singapore, Malyasia và Indonesia. Tàu bè qua lại giữa Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương chủ yếu bằng con đường này. Đây là hải trình ngắn nhất. Tàu bè qua con đường này còn để nhận dầu và mua thực phẩm ở Singapore. Vì chất lượng dầu ở Singapore tốt, giá thấp hơn nhiều so với các nước khác. Thực phẩm ở Singapore ngon, đa dạng mà rẻ. Tàu đi hàng tháng trên biển nên phải để thực phẩm vào kho lạnh. Nhà cung cấp ở Singpore làm việc với tác phong rất công nghiệp, chính xác đến từng ngày. Thủ tục xuất nhập cảnh ở đây đơn giản, tàu bè tốn ít thời gian. Thời gian trên tàu tính bằng phút vì một ngày giá thuê tàu vài chục ngàn USD chứ có ít gì!
Đi trên eo biển Malacca, một bên là Malaysia, một bên là Indonesia. Những hòn đảo lớn nhỏ lúp xúp mặt nước. Đảo hoang vắng một cách bí hiểm. Cây cối vùng nhiệt đới hoang sơ rậm rạp. Khi qua lại eo biển này tàu luôn được nhận fax thông báo của chủ tàu, người thuê tàu, chủ hàng và khuyến cáo của nước sở tại. An ninh vùng giáp ranh không đảm bảo, khó có sự truy quét đồng bộ nên cướp thường hoành hành. Trên tàu lại không được trang bị súng nên khó chống cự. Chỉ có cách phòng.
Từ chiều tất cả các cửa đều đóng chặt và khóa bên trong. Buồng máy lái, buồng máy được hàn hai, ba chốt khóa. Theo thống kê cướp lên tàu thường tấn công vào buồng máy và buồng máy lái để khống chế máy móc, không cho tàu hoạt động. Do vậy chỉ chừa một cửa để đi duy nhất: cửa cánh gà buồng lái. Không ai được phép mở bất kỳ cửa nào để đi ra ngoài. Ban đêm, mọi người không được ra ngoài, trừ thủy thủ đi ca canh cướp. Hai người bên boong, một người bên máy. Một thủy thủ boong đứng phía ống khói canh đằng sau lái. Vì ra đa tàu bị ống khói che khuất không quét được nên cướp thường tấn công từ hướng này. Một thủy thủ canh bên mạn phải. Thợ máy canh bên mạn trái.
Mỗi người canh cướp đều cầm một gậy sắt. Khi đi qua vùng biển này lần đầu tiên thợ cả đã làm cho cả tàu mỗi người một gậy sắt. Người nào dùng được côn thì khỏi dùng gậy. Dân đi tàu hầu hết đều có ngón nghề này để tự vệ.
Hai đèn pha tìm kiếm trên nóc buồng lái cũng được dùng đến. Chúng quay vòng để dễ phát hiện khi có tàu nhỏ áp sát. Tàu bè qua lại eo biển Malacca tấp nập. Khi qua eo biển này thì được mở thêm các đèn mà lúc tàu hành trình không cho phép. Do vậy ban đêm cả eo biển sáng choang, đèn xanh đèn đỏ lấp loáng.
Trực cướp cứ luân phiên nhau đi ca. Mỗi ca 4 giờ. Trực từ 5 giờ chiều đến sáng hôm sau. Đầu đêm gió vùng xích đạo nóng ran người. Hơi muối biển mặn chát. Đi ca ngoài boong phải mang theo nước để uống chứ không được bỏ vị trí. Về sáng thì sương mù, gió lạnh ngắt. Canh cướp phải nhìn và nghe. Nhìn để phát hiện tàu lạ. Vì tàu cướp không bật đèn hành trình hay đèn tín hiệu gì. Trời tối phải căng mắt ra mà nhìn. Tai phải nghe. Nghe có tiếng tàu, canô lạ không. Không ngồi canh một chỗ mà phải dạo và quan sát. Khi có dấu hiệu nghi ngờ là dùng máy bộ đàm báo ngay cho sĩ quan đi ca trên buồng lái. Sĩ quan dùng ống nhòm để xác định lại cho chính xác. Có lúc mấy tàu đánh cá bé tí trôi lượn lờ trước mũi tàu hay tàu kéo xà lan lù lù, hụ còi mà không tránh làm thủy thủ cũng phát hoảng.
Vì sự an toàn cho thuyền viên và con tàu, thủy thủ đi ca canh cướp rất nghiêm. Thuyền trưởng có thể đi kiểm tra bất kỳ lúc nào. Người canh cướp không có mặt tại khu vực được phân công là bị kỷ luật. Giao nhận ca trước 15 phút. Khi có mặt người nhận thì người giao ca mới được rời khỏi vị trí. Không được bỏ vị trí đi gọi ca. Người nhận ca phải đi từ cửa cánh gà buồng lái xuống. Người giao ca cũng đi lên bằng con đường ấy.
Tàu qua khỏi eo Malacca an toàn nhưng đi vòng xuống phía nam của Indonesia nên phải canh cướp thêm mấy đêm nữa. Vào hải phận Indonesia không chỉ canh vào ban đêm mà còn phòng cướp vào ban ngày. Vùng biển Indonesia vắng vẻ, thỉnh thoảng mới có một tàu chạy ngang nên canh cướp rất buồn. Khi Đẳng xuống nhận ca thì Hùng trêu:
- Chỗ của cậu phải là sau ống khói!
- Chỗ nào cũng thế thôi, ở đâu mà chả phải canh!
Hùng trêu Đẳng ở chỗ chức danh. OS (thủy thủ quản) phải ngồi canh ngoài mạn tàu. AB đứng sau cabin canh phía đuôi tàu. Nếu không canh thì AB (thủy thủ đi ca) được đi ca lái nhẹ nhàng hơn. Đáng lẽ Đẳng đã trở thành AB. Mới tuần trước có AB bị bệnh phải bay về nước. Trong lúc chưa có người thay thì một trong hai OS được thăng chức lên AB để đi ca lái (1).
Trước khi chọn, sĩ quan boong, máy và thủy thủ trưởng họp. Theo thứ tự Đẳng được lên AB. Danh sách được trình lên thuyền trưởng. Thủy thủ trưởng lại không ưa gì Đẳng lắm. Đẳng thẳng tính và hay cãi. Thấy chướng tai gai mắt là cãi. Làm xong việc thì nghỉ chứ không ăn cơm chúa múa cả ngày. Nhiều lần Đẳng không làm vừa ý thủy thủ trưởng.
Không học đại học như Đẳng, Hội chỉ học trung cấp. Đi tàu không xét nhiều về bằng cấp, có đủ chứng chỉ cần thiết là được. Đặc thù của ngành hàng hải là bậc lương được tính theo chức danh chứ không tính theo bằng cấp. Học cao thì có kiến thức và giỏi chứ chưa chắc khôn. Hội không giỏi nhưng khôn.
Những ngày chưa có quyết định chính thức của thuyền trưởng cho chức danh mới, Hội càng làm việc siêng năng và lễ phép một cách kỳ lạ. Ngoài giờ làm việc luôn đến phòng các sĩ quan trò chuyện. Hội hay lân la trên buồng lái để chuyện trò với thuyền trưởng. Thuyền trưởng là người nước ngoài nên khi có công việc gì mới thì có người gặp. Nay có người để tán gẫu, thuyền trưởng thích lắm. Người nước nào mà chẳng thích giãi bày tâm sự! Sẵn tàu đang ở cảng Ấn Độ, Hội đi bờ mua cả chục chai rượu về biếu cho sĩ quan mỗi người một chai. Thuyền trưởng hai chai.
Có rượu là thuyền trưởng uống chứ có biết ngon dở gì. Được rượu biếu là quí. Mấy chai rượu sắn giá chỉ vài chục rubi! Nhãn mác chữ ngoằn ngoèo như lò xo và màu mè thật đẹp nên ai cũng nghĩ là rượu quí. Sau này lúc vui máy ba đem ra uống, bị ngộ độc mém chết. Thứ rượu đó chỉ để nướng mực chứ uống gì! Tri kỷ biếu rượu dở cũng quí vì không phải là rượu mà là ở tấm lòng. Mua lòng người mà biếu rượu dỏm! Tức mình, ai cũng mang rượu đó liệng xuống biển hết.
Không lươn lẹo như Hội, Đẳng thẳng thắn nhưng thật thà. Thật thà là cha đứa dại. Đi tàu được thăng chức là một cơ hội tốt. Không chỉ tăng lương mà còn được công ty tin tưởng. Hùng chọc nhưng Đẳng không giận. Mấy khi Đẳng giận ai! Có gì thì nói thẳng trước mặt. Giận làm chi cho nặng bụng.
Ngồi hai bên mạn tàu thỉnh thoảng Hùng và Đẳng phải gọi cho nhau. Gọi để thông báo cho nhau chứ không được trò chuyện. Trò chuyện là mất tập trung. Thuyền trưởng trên buồng lái sẽ nhắc nhở. Khi mạn tàu có tàu lạ đi gần thì gọi để sang hỗ trợ cho nhau. Dùng đèn pin rọi vào phía có tàu lạ để ngầm bảo là đây đang sẵn sàng ứng chiến.
Tàu đã qua khỏi vùng biển nguy hiểm (vùng biển nguy hiểm được khuyến cáo trên hải đồ). Hai thủy thủ canh phía mạn thu dọn vòi rồng và đèn hai bên mạn tàu Hội đã bỏ vào buồng lái thỉnh thoảng mới ra xem chừng. Trời tờ mờ sáng, một chiếc canô cao tốc có gắn giảm thanh bất ngờ ập vào phía đuôi tàu. Hai tên cướp ném móc, thoăn thoắt leo lên tàu. Chúng lao lên cầu thang khống chế Hội. Tên tóc dài dí súng vào Hội. Hội đứng im cho tên đầu trọc trói gô hai tay ra sau lưng.
Trói xong, hai tên cướp đẩy Hội vào buồng lái. Chúng đạp cửa xông vào buồng lái. Trời sáng nên không chốt cửa bên trong nữa. Đại phó đang đi ca liền bấm còi báo động. Tên cướp chĩa súng về phía đại phó bóp cò. Đại phó né người, đạn trượt qua vai rồi xuyên qua tấm kính. Tấm kính vỡ toang, miếng rơi xuống mặt boong loảng xoảng. Đại đội phó đưa hai tay lên cao. Tên cướp nhảy tới trói tay đại đội phó lại.
Với kinh nghiệm của người đi biển lâu năm, cướp đã lên tàu khó chống cự nổi. An toàn sinh mạng là trên hết. Thứ đến là an toàn cho tàu. Bị trói nhưng đại phó vẫn không rời vị trí đi ca.
Cướp bỏ mặc đại phó. Chúng biết người đi ca không phải là thuyền trưởng. Cướp tìm thuyền trưởng. Tên đầu trọc vung mã tấu sáng loáng và trợn mắt quát: “Captain?” (1). Hội đưa mắt nhìn đại phó rồi run lẩy bẩy dẫn hai tên cướp xuống trước cửa phòng thuyền trưởng. Cửa phòng thuyền trưởng không khóa. Hai tên cướp nhảy vào. Thừa cơ Hội lén chạy mất.
Thuyền trưởng còn ngủ trong buồng trong. (Phòng thuyền trưởng có phòng khách và buồng ở). Cửa buồng khóa chặt. Tên cướp cầm mã tấu chém mạnh vào cửa buồng. Thuyền trưởng choàng dậy, mắt nhắm mắt mở mở cửa định quát đứa nào dám phá giấc ngủ của mình.
Thuyền trưởng vừa hé cửa, tên cầm mã tấu đạp mạnh. Tấm cửa bật vào làm thuyền trưởng lảo đảo. Tên cầm súng nhảy tới chĩa súng vào thuyền trưởng. Thuyền trưởng từ từ đưa hai tay ra phía sau đầu: “Don’t shoot me!”. Tên cầm mã tấu thét: “Money?”. Thuyền trưởng tần ngần. Tên cướp tóc dài bắn một phát chỉ thiên. Thuyền trưởng lóng cóng đi lại tủ lấy chìa khóa mở ngăn kéo. Ngăn kéo phía trên đựng chìa khóa ngăn kéo dưới. Đến ngăn kéo thứ tư, thuyền trưởng mới lấy được chìa khóa mở két đựng tiền.
Thuyền trưởng giữ nhiều tiền. Tiền để phát lương cho thuyền viên và tiền mua thực phẩm cho tàu trong nhiều tháng liền. Tiền dự trữ khi có việc phát sinh trên tàu. Giữ nhiều tiền nên thuyền trưởng để nhiều nơi và khóa kỹ. Thuyền trưởng lấy cọc tiền to nhất nhưng có mệnh giá thấp nhất. Tiền có mệnh giá cao thuyền trưởng đã cất hết từ trước rồi. Thuyền trưởng cũng lường trước khi tàu qua vùng biển nguy hiểm.
Tên tóc dài giật cọc tiền dày như cuốn từ điển cho vào túi. Tên cầm mã tấu ra lệnh cho thuyền trưởng đem tờ khai hải quan. An toàn sinh mạnh cho toàn tàu là trên hết, thuyền trưởng muốn cho bọn cướp rời khỏi tàu càng sớm càng tốt. Thuyền trưởng đem ra tờ khai hải quan mới nhất đưa cho bọn cướp, rồi thông báo cho toàn bộ thuyền viên mang tiền tập trung tại Câu lạc bộ.
Vì an toàn sinh mạng và an toàn cho tàu, thủy thủ tập trung nhanh chóng. Trời kêu thì dạ chứ còn cách nào khác, miễn cho bọn cướp rời tàu sớm là tốt rồi. Sống làm ra tiền chứ tiền đâu mua được mạng sống. Sinh mạng vô giá không bảo hiểm nào có thể đền bù được.
Bọn cướp bắt tất cả thuyền viên ngồi vào một góc, hai tay đặt lên đầu. Tên đầu trọc bước vào vung mã tấu chém một nhát vào chiếc tivi để thị uy, chiếc tivi vỡ tan tành. Mảnh vỡ rơi rào rào ra mặt thảm. Chém xong hắn còn giương cao mã tấu, mắt đỏ lườm lườm như mắt trâu điên. Tên tóc dài mắt láo liên, thủy thủy nào rục rịch là chĩa súng về chỗ đó. Thuyền trưởng xin lỗi thuyền viên vì bất đắc dĩ phải làm thế. Cầm tờ khai, thuyền trưởng đọc tên và số tiền. Đến tên ai người nấy mới được đứng lên, nộp xong lặng lẽ về ngồi lại chỗ cũ. Không khí thật ngột ngạt, đến cả mấy phút mới xong, rồi cướp cũng rút lui.
Tên cướp ép Đẳng mở cửa vì Đẳng ngồi gần cửa nhất. Tên cầm súng đi trước, tên cầm mã tấu đi sau. Chúng đi thụt lùi, vừa đi vừa canh chừng. Đẳng mở xong cửa câu lạc bộ rồi mở tiếp cửa ra ngoài boong, phải mở hai ba chốt khóa. Thấy lâu, tên tóc dài thúc gót vào hông Đẳng. Đẳng nén đau gắng sức mở.
Khi Đẳng ra ngoài kéo cửa để mở rộng thêm, tên cướp còn đạp một cái nữa làm Đẳng ngã chúi. Đẳng gượng đứng lên. Sự chịu đựng đã đến giới hạn. Bằng một thế võ bí truyền, bằng hết sức vì cơn tức bừng lên, Đẳng quật một phát. Tên cướp ngã oạch xuống sàn tàu. Nhanh như cắt Đẳng nhảy tới đá thật mạnh vào tay tên cướp khi hắn giương súng bóp cò. Khẩu súng rơi xuống sàn tàu. Súng cướp cò nổ. Đạn trúng vào chân tên đầu trọc đang vung mã tấu chém Đẳng. Đẳng xoay người né, trụ vững một chân rồi quét vào chân. Tên đầu trọc đổ nhào, tay buông mã tấu. Mã tấu phập vào vai tên tóc dài khi tên này đang lồm cồm bò dậy. Máu từ vai hắn phun xối xả như lợn bị chọc tiết.
Tên tóc dài nằm vật ra sàn. Bỗng nó cố sức rướn tới với lấy khẩu súng. Vừa lúc đó phó hai Hải từ bên trong phóng ra giẫm bàn tay nó lại. Bàn tay nó bẹp dí. Nó nằm yên không nhúc nhích. Phó hai cúi xuống chụp nhanh khẩu súng rồi mang đi, bỏ tên tóc dài nằm đó.
Khi phó hai đi rồi, tên cướp rút con găm ở thắt lưng phóng theo phó hai. Đẳng nhìn thấy liền bay tới ôm phó hai. Cả hai cùng ngã lăn xuống sàn. Lưỡi dao găm trượt qua lưng Đẳng, rướm máu.
Còn tên đầu trọc bị thương ở chân, hắn trườn tới cây mã tấu. Vừa chạm được cán thì bị Dũng từ trong nhảy ra nện một gót thật mạnh vào giữa mặt. Tên cướp ôm mặt thét rú lên. Toàn bộ thủy thủ xông ra dùng côn, gậy sắt mà đá, đấm, thụi vào đầu, vào mặt, vào bụng, vào lưng. Hai tên cướp lãnh một trận đòn nhừ tử.
Hai tên cướp bị trói chặt, nằm co ro trên sàn tàu, mặt mày bê bết máu, sưng húp. Hội còn nhảy lại đá thêm mấy cái nữa vào mặt cho bõ tức. Thuyền trưởng giật lại cọc tiền dày như cuốn từ điển. Thủy thủ lôi sền sệt chúng như kéo hai cái bao gạo xuống mặt boong dưới. Lúc lên tàu chúng hùng hổ bao nhiêu thì bây giờ bi thảm bấy nhiêu.
Không biết xử lý thế nào, để chúng trên tàu thì nguy hiểm, vứt xuống biển cũng nguy hiểm. Những tên cướp này xử theo luật rừng mới thích đáng. Nhưng nếu ném xuống biển, sẽ bị luật hàng hải quốc tế phạt. Và khi tàu quay lại khu vực này sẽ bị trả thù. Máy móc bây giờ hiện đại, đồng bọn chúng có thể nhận dạng được một cách chi tiết con tàu trong bán kính hàng trăm hải lý (1). Mà lúc đó đâu còn là đội thủy thủ này nữa, trả thù nhắm đội khác thì oan cho họ lắm. Suy nghĩ một lúc, thuyền trưởng cho người lấy hai chiếc can nhựa loại 20 lít. Vặn chặt nắp can, buộc mỗi tên vào một chiếc rồi đẩy xuống biển.
Chiếc canô chạy theo sau tàu một quảng để chờ đón đồng bọn mang chiến lợi phẩm về. Khi thấy có vật rơi xuống biển nó tăng tốc. Vớt đồng bọn xong nó đuổi theo tàu. Thuyền trưởng lấy súng ở chỗ phó hai bắn chỉ thiên ba phát. Nghe tiếng súng canô không đuổi theo nữa.
Mặt trời đã lên cao hơn cây cọc bít. Biển yên ả, những ngọn đảo hoang vắng bí hiểm. Mấy chú hải âu thong thả vỗ cánh. Chúng bay là là mặt nước. Đột nhiên chúng lao thẳng xuống nước, ngụp lặn trong nước, khi trồi lên mỏ ngậm một con cá trắng bạc đang cố sức vùng vẫy. Hải âu đậu trên mặt nước để nuốt cá. Nuốt xong chúng tắm nước xỉa lông mấy cái như để tự thưởng mình. Khi bay lên, chúng dùng hai chân chạy đà trên mặt nước một đoạn rồi mới bay được lên không.
Vẫn chưa đến giờ làm việc. Thủy thủ đứng ngoài boong xem hải âu bắt cá. Thuyền trưởng gọi tất cả thuyền viên tập trung tại câu lạc bộ. Mỗi người viết một bản kiểm điểm.
Cuối chuyến đó Đẳng bị thuyền trưởng sign off (2) do chống cự lại cướp.
(1) 1 hải lý bằng 1852m
(2) Đuổi việc (bị chấm dứt hợp đồng 

TRƯƠNG ANH QUỐC ( TuoiTre )

0 nhận xét:

Đăng nhận xét