Home » , , , , , , » Truyện: Công chúa hoa tường vi - Cháp 1

Truyện: Công chúa hoa tường vi - Cháp 1

Summary: 1 cô gái được ngôi trường đại học danh giá nhất nước mời tới học. Sau khi đã làm xong thủ tục nhập học cô mới té ngửa đây là ngôi trường đào tạo những phù thuỷ. rồi cô vướng vào mối quan hệ với các chàng hoàng tử của trường…
Chương 1:
Bông hoa đặc biệt nhất-the most special flower
Hỡi nữ thần của các loài hoa,
Xin hãy cho con trở thành một đoá tường vi
Và con muốn thử những điều mới mẻ
Được đến một vùng trời mới nơi dành riêng cho con.
Người đáp: ta đã nghe thấy lời cầu nguyện của con
Và thế là tôi trở thành bông hoa lạc loài nhất trong vườn hồng rực rỡ
Tại số nhà 12, đường Night Roland, tp Saint Hannee, 8h tối:
- Tường Vi, Hàn Tường Vi, đó đúng là sự thật sao? – 1 cô gái vẻ mặt nghi ngờ, lấy tay chống cằm, ánh mắt lạnh lùng như băng nhìn thẳng vào cô gái đang ngồi đối diện với mình
Cô gái tên Hàn Tường Vi nhìn 2 cái vali trên giường, khẽ gật đầu. cô gái có đôi mắt rất đẹp và huyền bí. chiếc mũi dọc dừa như càng làm nổi bật thêm đường nét thanh tú của bộ mặt. làn da cô gái trắng mịn mỏng manh. cảm tưởng chỉ cần 1 cơn gió thổi qua cũng có thể làm xước khuôn mặt xinh xắn đó. phải nói rằng chỉ cần nhìn cô gái 1lần cũng có thể lam gục hang chục cậu con zai. công chúa hoa Tường Vi vói vẻ đẹp thuần khiết thánh thiện luôn khiến cho người khác phải ngước nhìn, trầm trồ thán phục. 1vẻ đẹp vừa kiêu sa vừa bình dị, vừa dễ gần cũng vừa xa lạ. ở bộ mặt đó, chúng ta chỉ luôn bát gặp được sự hiền lành dễ bằng lòng với thực tại
- Sao có thể như thế đc chứ? cậu sẽ học đại học ở trường Dracate? ngôi trường nổi tiếng nhất của tp Saint Hannee…ak ko, nổi tiếng nhất nước mình uk? ngôi trường đã sản sinh ra những nhân tài của đất nước?
- Uk, mình sẽ học ở đó. mình cũng đã thu xếp hành lý xong rồi. theo nội quy của trường Dracate tát cả hs, sinh viên đều phải ở trong khu ký túc xá của trường. xin lỗi nhé Nhược Ninh. mình ko thể học đại học cùng cậu ở học viện thạch an đc
- Có gì mà phải xin lỗi chứ. cậu có biết ngay cả mọt sách học giỏi nhất trường cấp3 chúng mình cũng ko thể vào nổi dracate ko? vậy mà cậu còn đc trưòng đó mời đến học và tặng cả học bổng. cậu phải lấy làm vinh dự mới đúng chứ. đừng có mà phơi bày cái bộ mặt ủ rũ chán chường ra nũa – Nhược Ninh phẩy phảy tay
- Đó cũng chính là điều tớ lo nhất đấy – Tường Vi nhìn cô bạn – Tại sao 1 đúa học hành bình thường như mình lại đc trường đó mời vào học chứ?
- Để tớ nghĩ nào – Sau 1 lúc nhăn nhó, gãi đầu gãi tai, Nhược Ninh nhìn Tường Vi qủa quyết – Có lẽ là…ko, chắc chắn là vì trường đấy trông cậu xinh qua và muốn có 1hs nữ xinh đẹp như cậu học ở trường
- Vớ vẩn. cậu đừng quên trường đó còn có công chúa baby Lâm Vũ Giai Đình. nữ sinh đẹp nhất học giỏi nhất, thông minh và duyên dáng nhất tp Saint hannee. chẳng phải bọn con trai trường mình hồi trước suốt ngày túc trực ở cổng trường Dracate chỉ đẻ đc ngắm nhìn công chúa baby thôi là gì
- Ôi dào, mà cậu quan tâm tới điều đố làm gì hả Tường Vi? cái mà cậu nên quan tâm bây giờ là cậu sáp đc vào trường Dracate – Tập hợp của những anh chàng học giỏi nhất, đẹp zai nhất và giàu có nhất của saint hannee. ak, sao cậu ko thử bói 1 quẻ đi cậu bói chính xác đến 95% cơ mà. bói thử đi xem cậu sẽ ở trường mới thế nào? – Nhược ninh đưa bộ bài cho Tường Vi
Tường Vi nhận bộ bài từ Nhược ninh và bắt đầu chia bài bói
- Thế nào, kết quả ra sao? – Nhược Ninh ko giấu nổi vẻ tò mò
- Theo lá bài này thì…Tường Vi giọng trầm ngâm
- Thì thế nào ha? sốt ruột nói nhanh giùm cái, quẻ này chính xác là thế nào
- Hạnh phúc trong tầm tay bạn. nếu cố gắng bạn sẽ có đc nó…đừng e ngại, đừng lo sợ mà hãy mạnh dạn tiến về phía trước…đừng nghĩ về quá khứ mà hãy hướng tới tương lai…bạn ko hề cô độc trong cuộc sống này số mệnh của bạn chỉ mới bắt đầu…can đảm và dũng khí là 2 yếu tố cần và đủ để bạn trở thành công chúa Lọ Lem…thần may mắn sẽ mỉm cười với bạn.
- Đấy, các lá bài đã nói như vậy đáy. sao, ko hiểu ak.
- Để tớ giải thích. có lẽ lần tới Dracate này tớ sẽ gặp đc…1 nửa thật sự của minh. và tớ cũng gặp nhiều khó khăn gian nan thử thách
Tại trương đại học Dracate (trong Đại trường học Dracate), tp saint hannee. Tường Vi đang có mặt trong phòng hiệu trưởng đại học Dracate cùng với sự có mặt của 4 vị hiệu trưởng (hiệu trưởng cap1 Dracate, cấp 2 Dracate, cấp3 Dracate, và đại học Dracate. nhân tiện nói thêm, Dracate là ngôi trường duy nhất trong tp saint hannee này có từ cấp1 đến đại học. bọn hs cáp1 Dracate kể ra còn sướng hơn bọn hs giỏi quốc gia. vì số phận của bọn chúng đã đc đảm bảo, khỏi cần thi mà vẫn vào đc đại học như thường (mà còn là 1 trường đại học danh giá bậc nhất đất nước nữa chứ. cuộc đời này vẫn còn nhiều bất công quá!) sau màn diễn thuyết dài 2tiếng đồng hồ về lịch sử Dracate nội quy trường và hàng nghìn thứ nữa thì 4bốn vị hiệu trưởng mới tạm tha cho nó. và trước lúc Tường Vi bước rời khỏi căn phòng, nó thoáng nghe thấy 1 câu hỏi nhỏ của hiệu trưởng cấp 2 Dracate: “sao ko nói thẳng với cô Hàn về bí mật của Dracate? sớm muộn gì cô ấy trả biết”. và tiếng suỵt ra hiệu im lặng của 1 trong 3 vị hiệu trưởng còn lại: “cứ để mọi chuyện tự nhiên đi. ”
Tường Vi rời khỏi phòng hiệu trưởng, cầm theo bản đồ Dracate và lần tìm về khu kí túc xá cho sinh viên đại học. theo bản đồ thì cô cần phải đi thẳng 200m nữa, đến đài phun nước rồi rẽ phải, đến qua khu phát triển năng lực thì tiếp tục rẽ phải tiếp…”ôi, trời!trường học này đúng là giàu có thật. rộng mênh mông lại còn có đài phun nứơc nữa. học viện thạch an còn kém xa trường này”. Tường Vi khẽ kêu lên thích thú. lúc đi đến gần 1 khu nhà to lớn, cũ nát, Tường Vi nhíu lông mày: “sao lại có 1 khu nhà cũ kĩ thế này ở đây nhỉ? thật là mất cảnh quan lãng mạn”Tường Vi nhìn vào bản đồ: “ra đây là khu phát triển năng lực. nhìn kiểu dáng, tình trạng khu này mình đảm bảo chỗ này chắc cũng phải đc xây dựng trên 100 năm rồi. ”
đang mải trầm ngâm, suy nghĩ thì Tường Vi giật mình bởi 1 tiếng nói. giọng nói của 1 cậu con trai:
- Ê, nhỏ điên, tránh ra đi, đừng có đứng chặn đường đi của người khác như thế chứ? ! (giọng nói tỏ rõ vẻ khó chịu)
Tường Vi vội quay lại: “xin lỗi”và nhanh chóng đứng dẹp sang 1 bên.
đập vào mắt cô là hỉnh ảnh của 1 cậu trai handsome, cực đẹp trai, trông rất khôi ngô, tuấn tú làn da trắng như con gái, mái tóc lãng tử bông bềnh. Ánh mắt lạnh lùng, tưởng như có thể nhìn thấu tâm can người khác. cậu ta nhìn Tường Vi bằng nửa con mắt rồi bê 1 đống sách cao quá đầu, bỏ đi:
- “đúng là đồ dở hơi. tự dưng đứng giữa đường lảm nhảm 1 mình. cứ như chưa bao giờ thấy nơi này vậy. ”
đi đc 1 đoạn, anh chàng handsome, khó tính quay đầu lại, cau có:
- Này, nhỏ điên. cô đi theo tôi làm gì?
- Tôi ko có đi theo cậu. – Tường Vi lắc đầu lia lịa. – Chẳng qua là tôi…oh…tôi đang tìm đường tới kí túc xá cho sinh viên thôi.
- Thật thế ak? huhm, giờ để ý kĩ mới thấy trông cô lạ quá!tôi chưa từng gặp cô bao giờ cả. – anh chàng handsome nhìn Tường Vi 1 lượt thong thả nói:
- Vâng tôi mới chuyển đến hôm nay. tôi là sinh viên năm1, tên Hàn Tường Vi. còn cậu? – Tường Vi khẽ mỉm cười.
- Cũng giống cô. năm1. nhưng tôi học ở Dracate từ lớp 1 cơ. vào đc trường này xem ra cô cũng là người giống bọn tôi rồi. mới phát hiện ra năng lực của mình ak?
- Gì cơ? mình ko hiểu cậu đang nói gì cả? – mặt Tường Vi ngơ ngác.
- Cô là đầu heo hả mà ko hiểu tôi đang nói gì? loại ngốc như cô mà cũng tốt nghiệp cấp 3 sao? – Hoàng tử hắc ám cười ranh mãnh châm chọc.
- Ê, hoàng tử hắc ám. Tôi có làm gì đắc tội với cậu ak mà mở miệng ra thì nào kêu tôi là”nhỏ điên”rồi”đầu heo”? – Tường vi bức xúc. Hoàng tử hắc ám mặt tỉnh bơ.
- Hoàng tử hắc ám? trước lúc cô kêu tôi là hoàng tử hắc ám thì cô ko đắc tội gì với tôi cả. nhưng bây giờ thì có rồi đấy. tôi mà là hoàng tử hắc ám hả cô gái đầu heo bị điên kia?
- Tôi…cậu…- Tường Vi mặt đỏ phừng phừng vì tức.
- Mặc kệ cô đấy, đầu heo. ko nói chuyện với cô nữa. tạm biệt nhé. nhỏ điên. tôi đi trước
đi.
Hoàng tử hắc ám nói xong rồi bước đi thật nhanh. Lúc cách xa Tường Vi 5m, cậu ta hét lên:
- Ê, nhỏ điên. Tôi là Âu Triết Vũ hãy nhớ kĩ tên tôi nhé!cấm cô ko đc quên đấy. phải nhớ tên tôi đó, hiểu chưa, Hàn Tường Vi?
- Cái gì? tôi…- Tường Vi sửng sốt -…sao tôi phải nhớ tên cậu chứ?
Tại phòng 502, kí túc xá (thực chất là chung cư vì phòng của nam có thể nằm ngay cạnh phòng của nữ. Ở trường Dracate ko phân chia riêng biệt kí túc xá cho nam và nữ mà cho phép sống hỗn loạn thế này đấy, ặc).
Có 3 anh chàng đẹp trai trạc tuổi nhau đang ngồi nói chuyện.
- Này, Triết Vũ. Phòng của cậu là 504 chứ ko phải 502. yêu cầu cậu về phòng của cậu ngay lập tức. phòng thì bé như mắt muỗi mà bắt 2 thằng con trai ở cùng nhau, giờ lại còn thêm cậu nữa. chật lắm, tôi thở ko nổi đâu. anh chàng có mái tóc nhuộm đỏ mồ hôi nhễ nhại, nhìn anh chàng có mái tóc dài như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Giang Chấn Thiên, chẳng phải ông nội cậu là 1 trong những cổ đông lớn của trương này sao? sao ko yêu cầu hiệu trưởng xếp phòng riêng cho? – anh chàng tóc dài thắc mắc.
- Âu Triết Vũ, tôi là 1 hs chăm ngoan, tốt bụng. tôi hi sinh tự do, quyền lợi đc sống 1mình trong 1căn phòng. tôi muốn nhường phòng cho các bạn khác. tôi chịu khổ vì hạnh phúc của nhiều người chứ ko ích kỉ, chỉ biết riêng đến mình như cậu – anh chàng tóc đỏ tên Giang Chấn Thiên vẻ mặt tự hào.
- Chấn Thiên này, vậy theo ý cậu là việc phải chung phòng với mình là cậu đang chịu khổ, bị thiệt thòi sao? – anh chàng còn lại trong phòng bây giờ mới lên tiếng. trong số 3người này thì anh chàng cuối cùng này có vẻ đẹp trai theo kiểu thân thiện nhất, tóc ngắn, da trắng, ánh mắt luôn ánh lên niềm vui và sự tự tin. anh chàng Chấn Thiên hốt hoảng.
- Oh, ko phải đâu, Tử Khiêm. tớ chỉ nói đùa thôi mà. Âu Triết Vũ, cậu còn cười cái gì chứ?
- Tôi thích cười, cậu cấm đc tôi chắc? !Trần Tử Khiêm, ông bạn thôi cái bộ mắt thiên sứ đó đi đc ko? kẻo có ngưòi ngắm nhìn suốt đấy:
- Triết Vũ ý cậu là gì? – Tử Khiêm nhìn Triết Vũ.
- Ý tôi là…lũ hs trường mình đó. mà mai là thứ 7 rồi, 2 ông có định về nhà ko? Tôi nhớ cái giường đệm dày trắng muốt của mình quá!mà ko biết em BMW của mình có đc đem mang đi bảo dưỡng tốt ko nữa?
- Triết Vũ cậu thích BMW đến thế ak – Tử Khiêm cười.
- Thì giống cậu hâm mộ Hạ Tường Luân thôi.
- Vũ, cậu thử hỏi các học viên Dracate có ai mà ko hâm mộ Hạ Tường Luân ko? thiên tài của những thiên tài. mới 12 tuổi đã trở thành người đứng đầu của ngũ hành. tiêu diệt bao người của phe chống đối Dracate.
- Huh, nhưng dù sao thì anh ta cũng đã chết rồi. mấy người có thần tượng cũng đâu có tác dụng gì? – Âu Triết Vũ lầm bầm. – mà ko biết đầu heo bị điên đã tìm đc đường tới đây chưa nữa nhỉ?
- “Đầu heo bị điên”? ai vậy? – Chấn Thiên 2 mắt tròn xoe như 2 viên bi.
- Có phải là cô bạn mới chuyển đến trường mình mà cậu kể lúc nãy ko, Vũ?
- Đúng rồi đó. Các cậu mà gặp cô ta thì cười vỡ bụng mất thôi. ngớ ngẩn ko chịu nổi. – Triết Vũ vừa nói vừa cười.
- Ê, Vũ. Tôi thấy cậu lạ lắm nha! từ trước tới giờ thấy cậu nhắc tới hay để ý 1cô gái nào cả. Vậy mà vừa mới gặp nhỏ đầu heo bị điên thì cậu…ko phải là cậu bị”tiếng sét ái tình”đấy chứ?
- Giang Chấn Thiên. một con người đẹp trai, thông minh, giàu có như tôi mà lại thích con nhỏ”đầu heo”ngốc đấy sao? cậu có bị làm sao ko thế?
- Nhưng Vũ này. từ trước đến giờ mình luôn thấy cậu đối xử rất lịch sự và galăng với các bạn nữ mà. sao mới gặp cô bạn này lần đầu cậu lại đối xử bạc bẽo vậy? mà tên cô ấy là gì nhỉ? Hàn Tường Vi phải ko? tên của một loài hoa ak? chắc cô ấy cũng xinh đẹp lắm nhỉ? [
- Tử Khiêm, tôi thấy cậu mới là người đang”đổ”con bé đầu heo chứ ko phải là tôi. tôi cũng chẳng biết sao tôi lại bắt nạt cô ta nữa? nhưng kể ra chọc cô ta cũng hay hay, thú vị phết. mà ông bạn Tử Khiêm, bớt hi vọng đi. cậu mà gặp cô ta, cậu sẽ hối hận cho coi. một con vịt xấu xí (????) (hừ, ko biết mắt tên này có vấn đề ko nữa? Hàn Tường Vi xinh đẹp như thế mà cái cậu Âu Triết Vũ này dám bảo là con vịt xấu xí) điêu quá!)
- Vậy ak? – Tử Khiêm thoáng nét thất vọng- Nhưng dù sao mình cũng muốn gặp cô bạn này 1 lần. kể ra cô ấy cũng dũng cảm đấy chứ? dám kêu hoàng tử dracate- Âu Triết Vũ là hoàng tử hắc ám.
- Thôi, cho tôi xin đi, 2 vị hoàng tử. sao tự dưng lại bàn tới nhỏ điên thế? ko thấy chán sao? chúng ta ra ngoài chơi bóng rổ đi.
- Ừ, đc rồi. đi thô – Hoàng tử dracate Trần Tử Khiêm gật đầu.
- Cũng đc. Chấn Thiên, tôi sẽ cho cậu khỏi ngóc đầu lên luôn. – giọng hoàng tử dracate Âu Triết Vũ hí hửng.
- Cứ thử xem. làm đc rồi hãy nói. – Hoàng tử Chấn Thiên cười đểu.
Và khi 3 chàng hoàng tử của Dracate vừa bước ra khỏi phòng, họ liền đụng độ với 1cô gái dáng người thanh mảnh, mái tóc mượt mà, óng ả như suối.
Triết Vũ: oái, đầu heo bị điên, sao cô lại ở đây?
Tường Vy (quay đầu lại giọng thảng thốt): Hoàng tử Hắc ám? cậu…tôi…sao cậu cứ gọi tôi là”đầu heo bị điên”hoài vậy? đây mới là lần thứ 2 chúng ta gặp nhau mà.
Triết Vũ (cười ranh mãnh): thì sao? Cô ko vừa lòng ak? mà sao cô ko trả lời câu hỏi của tôi?
Tường Vy (ánh mắt tức giận): tôi ở đây (chỉ vào phòng 503). được chưa?
Triết Vũ (môi giật giật): 503 hả? (cười đểu – mà chính xác hơn là cưòi nham hiểm). Ồ, đúng là”hữu duyên thiên lí năng tương ngộ”mà. tôi xin long trọng thông báo cho cô 1 tin vui. tôi chính là hàng xóm của cô đây. Tôi ở phòng 504, phư phư phư…
Tường Vy hoá đá, miệng há hốc, sắc mặt tái nhợt. cái gì chứ? mình…sao mình lại có một linh cảm ko tốt nhỉ? mà sao tên Âu Triết Vũ đáng ghét kia lại có ác cảm như thế với mình vậy? mình đâu có làm gì đắc tội với cậu ta chứ? nếu bảo lần gặp đầu tiên mình trót lỡ tay làm đổ tách cà phê lên mái tóc đẹp của cậu ta hay vô tình xô ngã cậu ta làm cậu ta bị gãy mất răng cửa, chẳng hạn như thế thì đã đành. Đằng này mình nhớ là mình đâu có làm gì. chẳng qua chỉ là đứng chặn đường cậu ta mất mấy giây thôi mà. Đúng là đồ hẹp hòi, nhỏ nhen, xấu tính.
- “thì ra bạn là Hàn Tường Vi hả? rất vui đc gặp bạn. mình là Trần Tử Khiêm, phòng 502. nếu cậu có khó khăn gì thì cứ nói với mình. Đừng ngại nhé!”. một giọng nói ấm áp, thân thiện vang lên. Tường Vi lập tức nhìn Tử Khiêm, 2 mắt tròn xoe. Đây mới chính là thiên thần trong số những thiên thần. ấn tượng đầu tiên về Khiêm trong mắt Vi là 1 hoàng tử có đôi cánh thiên thần. ko hiểu sao chỉ cần nhìn vào đôi mắt của Trần Tử Khiêm, Hàn Tường Vi lại thấy yên tâm, an toàn đến lạ lùng. chẳng giống tên Vũ đáng chết kia gì cả. cái đồ ác ma đội lốt thiên sứ. ko biết bao nhiêu người cả tin bị đánh lừa bởi cái vẻ ngoài hoàn hảo (nhưng thực chất chẳng hoàn hảo gì cả) đấy rồi. Tường VY nhìn Tử Khiêm rồi nhìn Chấn Thiên.
Tường Vy: chào, sao cậu lại biết tên mình? hy vọng sẽ nhận đc sự giúp dỡ, chỉ bảo của mọi người. cám ơn nhé, Tử Khiêm và…Chấn Thiên
- Giang Chấn Thiên. cậu có thể gọi mình là Chấn Thiên hoặc Thiên cũng đc,”đầu heo bị điên”ạ! Tôi cùng phòng với Khiêm.
Tường VY: hử? đầu heo bị điên?
Triết Vũ: mặc kệ đầu heo đi, 2 người. chúng ta đi thôi (liếc nhìn Tường Vi bằng ánh mắt sắc lạnh, gian sảo và có chút gì đó hiểm độc). tạm biệt đầu heo.
Chấn Thiên: ok, Khiêm, đi nào. tạm biệt đầu heo nha.
Tường Vi: đừng có gọi tôi là đầu heo. 2 vị quá đáng vừa thôi chứ. còn kêu nữa là tôi ko để yên đâu đấy.
Triết Vũ và Chấn Thiên (nhìn nhau rồi cùng quay sang nhìn Tường Vi): ôi, sợ quá! bạn”đầu heo”đang đe doạ mình kìa. Ôi, tôi sợ phát khóc rồi nè.
Tử Khiêm (nhìn 2cậu bạn bằng ánh mắt nghiêm túc): đừng trêu Vi nữa 2 cậu. các cậu hôm nay thật là lạ đấy. bình thường đâu có như thế này. mau xin lỗi Hàn Tường Vi đi.
Triết Vũ: never! đừng có mơ tôi xin lỗi cô ta. Tôi đâu có làm gì sai mà phải xin lỗi chứ?
Chấn Thiên: đúng vậy. đùa 1 tí cho vui thôi mà. Sao cứ phải xoắn thế nhỉ?
Tử Khiêm: xin lỗi nhé, Tường Vi. mình ko hiểu hôm nay 2 cậu ấy hôm nay ăn phải cái gì mà bỗng giở chứng như thế (Tường Vi nhận thấy rõ vẻ mặt sửng sốt của 2 kẻ đáng ghét). mong cậu bỏ qua cho nhe! Bây giờ bọn tớ phải đi rồi. gặp lại cậu sau nha. Tạm biệt.
vừa nói cậu vừa lịch sự cúi chào giống như anh chàng đang muốn mời cô gái khiêu vũ. Chẳng hiểu sao vừa nhìn thấy nụ cười của Trần Tử Khiêm, nghe thấy giọng nói của Khiêm mà Vi thấy tim mình đập thình thịch, nhanh 1 cách lạ lùng. Vi lập tức quên cả nỗi bực dọc với Vũ và Thiên. Sau khi rời xa khỏi kí túc xá, Khiêm mới quay sang nhìn 2 cậu bạn, nhìn Triết Vũ nói:
- “Tường Vi xinh đấy chứ, Vũ. vậy mà cậu cứ trêu cô ấy mà còn bảo cô ấy xấu xí như vịt?”
Triết Vũ vẻ mặt lạnh lùng: “ko biết tại sao nhưng…có lẽ tôi điên mất rồi. tôi có cảm giác như đã từng gặp nhỏ điên ở đâu đó. tôi có cảm giác tôi biết nhỏ điên, quen nhỏ điên và hình như…chúng tôi từng nói chuyện với nhau rồi. cái dáng đi của cô ta khiến tôi thấy rất quen”.
Tử Khiêm nhìn Vũ: “sao lại vậy đc? cậu có cảm giác cậu biết Tường Vi là ai ư? Sao thây giống trong truyện viễn tưởng thế nhỉ?”
- “ko phải chỉ có mình Vũ có cảm giác như vậy đâu”- Chấn Thiên bỗng lên tiếng – “tớ cũng vậy. tớ cảm giác rằng Vi biết rõ về chúng ta. đặc biệt ở đôi mắt cô ấy tôi thấy có gì đó rất quen thuộc. cảm giác rất gần gũi thân quen, mình ko cần phải che đậy cảm xúc mà cứ thế cùng Vũ trêu Hàn Tường Vi, giống như 2 thằng đang trọc giận cô bạn thân của mình vậy”. Vũ gật đầu đồng tình.
Tử Khiêm: thế thì lạ thật. 2 cậu cũng có cảm giác như vậy ak? chẳng phải 2 ngưòi chơi với nhau từ lúc bé tí sao? Có khi hồi nhỏ, 2 cậu biết Vi cũng nên? – Tử Khiêm cố lí giải.
Triết Vũ: mình ko biết, có thể là vậy. Thiên, Vi là ngưòi thứ 2 bọn mình dám để lộ con người thật đúng ko?
Chấn Thiên: uk. Nhưng cậu đang nghĩ gì vậy. chẳng lã cậu nghĩ Vi là…
Triết Vũ (ánh mắt buồn rầu): uk, chẳng hiểu sao…tớ lại nghĩ như vậy nữa. cậu nghĩ sao hả Thiên?
Chấn Thiên: Vũ, chắc chắn ko phải”đầu heo bị điên”đâu. ko thẻ là Hàn Tường Vi đc. Đó là điều ko thể xảy ra. dù mơ cũng ko bao giờ xảy ra đc đâu. Người Đó chết rồi cậu hiểu chưa? Cho đến khi nào cậu mới tin đó là sự thật đây, Âu Triết Vũ?
Triết Vũ: Ngưòi đó chưa chết. chắc chắn là chưa mà. tôi ko thể tin 1 điều ko có thật đc. tôi sẽ chứng minh đó là điều dối trá.
Tử Khiêm: Vũ Thiên. 2 cậu đang nói ai vậy? ai mà là Người Đó. Các cậu đoán ra Tường Vi là ai rồi ư?
Chấn Thiên: Khiêm ko có gì đâu. cậu đừng để ý. Có lẽ bọn tớ đã nghĩ quá nhiều rồi. có khi bọn tớ chẳng biết, chẳng quen Tường Vi”đầu heo”là ai đâu. Vũ chúng ta dừng cuộc nói chuyện ở đây. nhưng 1 lần nữa tớ khuyên cậu nên học cách chấp nhận đi là vừa. dù cậu có tin hay ko thì điều đó cũng đã xảy ra rồi…cậu nói đó là điều dối trá, vậy cậu có bằng chứng gì ko? Tôi biết là cậu còn nhớ và vẫn chưa quên đc. cậu vẫn còn bị shock vì chuyện đó nhưng cậu tưởng chỉ có mỗi mình cậu đau khổ, nhớ mãi thôi ấy ak. Tôi cũng đau buồn, cũng nhớ, cũng ko thể xoá bỏ kí ức đấy đi đc…nhưng tôi vẫn cố, đã cố.
Tường Vi đang ở trong lớp học mới của nó, vẫn chưa tới giờ vào lớp, nó đã làm quen đc với 1 cô bạn gái vô cùng dễ thương ngồi bên cạnh Vi. Cô bạn gái tên là Trịnh Trúc Lam. 2 đứa tuy mới quen nhưng cảm thấy mình đã quen nhau lâu rồi.
Tường Vi: Trúc Lam, cậu đang xem gì vậy?
Trúc Lam: ak, cậu nói cái này hả Vi? Danh sách 10 chàng đẹp trai nhất trường mình có kèm theo 1 ít trích dẫn tiểu sử của họ. muốn xem ko?
Tường Vi nhận lấy tờ danh sách của Trúc Lam, bắt đầu xem chăm chú.
DANH SÁCH 10 CHÀNG ĐẸP TRAI NHẤT DRACATE (CŨNG LÀ NHỮNG NGƯỜI TÀI GIỎI NHẤT TRƯỜNG)
1. Đức Vua Dracate: Lý Thiên Dã, hội trưởng hội học sinh khối Đại học. sinh ngày: 3/8. sức mạnh: ko rõ
2. Hoàng tử Dracate: Trần Tử Khiêm. sức mạnh: nước
3. Hoàng tử Dracate: Âu Triết Vũ. sức mạnh: lửa
4. Hoàng tử Dracate: Giang Chấn Thiên. sức mạnh: có khả năng dịch chuyển tức thời và chữa trị vết thương cho chính bản thân mình và cho người khác.
5. Đại Tướng quân Dracate: Đường Chí Kiệt. Sức mạnh: mộc
6. Đại Tướng quân Dracate: Đỗ Kì Bình. sức mạnh: âm thanh
7. Đại Tướng quân Dracate: Lăng Vô Kỵ. sức mạnh: trực cảm, có thể nhìn thấy quá khứ của 1 người khi chạm vào người đó. (Đường Chí Kiệt là hội phó hội học sinh khối đại học, còn 2 đại tướng quân còn lại là uỷ viên của hội. cả 4 người trong hội học sinh khối Đại học chơi rất thân với nhau và có quan hệ mờ ám với Dyland. )
8. Dương Đạt Hùng: hội trưởng hội học sinh cấp 3 Dracate. sức mạnh: gió
9. Lại Quang Trường: hội trưởng hội học sinh cấp 2 Dracate: sức mạnh: sấm sét
10. Đổng Mạnh Ninh: thành viên ban cán sự hội học sinh cấp 1 Dracate, sức mạnh: tâm linh (nghĩa là có thể nói chuyện đc với các hồn ma)
Đã kiểm tra và phê duyệt.
Thay mặt hội Fan Club Dracate
Chủ tịch Club
Công Chúa Baby
Lâm Vũ Giai Đình
Ở 1 góc khuất sân trường Dracate đang có 4 anh chàng đẹp trai hơn cả hoa chẳng khác gì bộ 3 hoàng tử Dracate Tử Khiêm – Triết Vũ – Chấn Thiên.
- Thiên Dã, cậu nói thật hả? Năm học mới này, Dyland sẽ ko về trường dự khai giảng sao? Vậy bọn nữ sinh sẽ thất vọng lắm ! – 1 anh chàng vẻ mặt đăm chiêu.
- Ê, sao cậu ko nói thẳng ra là cậu sẽ mất đi vài trò vui tiêu khiển tao nhã đi hả Kiệt? – 1 anh chàng vẻ mặt tinh ranh.
- Đỗ Kì Bình, cậu có thích bình phẩm ko? đừng quên nhờ tôi mà cậu đã kiếm đc 1 khoản ko nhỏ trong vụ trước. giờ muốn”qua cầu rút ván”phải ko? Vậy thì quên tiền của cậu đi (cười đểu)
- Đường Chí Kiệt? !! Cậu làm vậy mà ko thấy hổ thẹn với lương tâm hả? Dám lấy tiền ra uy hiếp tôi ư? Muốn dụ dỗ, mua chuộc, điều khiển tôi bằng tiền ak, đừng mơ! – anh chàng tên Bình vẻ mặt cương nghị – Mới lại từ trước tới giờ, có bao giờ tôi đc ăn cả? Chẳng phải cậu cũng đòi chia 1 nửa còn gì? Với tôi,”tiền chỉ là 1 thứ rác rưởi”
- Vậy ư? Thế là cậu ăn ko cần tiền chứ gì? – anh chàng tên Kiệt ánh mắt loé lên 1 tia gian sảo, rút trong túi ra tờ 100 đôla, phe phẩy trước mặt – Ôi, mấy cậu này, dạo này tôi tự dưng thấy chán tiền quá! Có ai thích lấy tờ này gập máy bay chơi ko tôi cho.
Anh chang Kì Bình mắt loé sáng, 3 cậu bạn còn lại có thể nhận thấy rõ cậu ta đang chảy nước miếng thèm thuồng.
Kiệt: Bình, cậu muốn ko, tôi cho. Ak, quên mất. cậu vốn ko thích tiền mà. chắc cạu chẳng muốn cầm thứ rác rưởi này đâu nhỉ? Bình (đuôi ngoáy tít, 2 tai vểnh lên giống như 1 con chó sắp đc chủ thả cho 1 cục xương gặm): ko, để tớ cầm cho, Kiệt ak. cậu là ngưòi bạn tốt nhất của tôi sao tôi nỡ đành lòng nhìn cậu phải ưu phiền với thứ rác rưởi đó. thôi, hãy để thứ bẩn thỉu đó cho tôi. đừng ngại, ko cần khách sáo khỏi cảm ơn. bạn bè tốt mà đúng ko Kiệt?
Vô Kị (chỉnh lại gọng kính vẻ mặt lạnh lùng): 2 người điên ak? dở hơi vừa thôi còn để cho người khác điên vớ
Thiên Dã: ko chú ý đến 3 cậu bạn ma nhìn chăm chú vào 1 tấm ảnh có hình của 1 đứa nhóc đang ngồi giữa 3 cậu nhóc con và 2 cậu bé lớn tuổi hơn. Cô bé đang cười rạng ngời. thằng nhóc tóc dài đang hằm hè với cậu bé bên cạnh. Còn 2 cậu bé có vẻ lớn tuổi nhất cùng 1 cậu nhóc đang mỉm cười với ông kính. Thiên Dã – Đức vua Dracate khuôn mặt vừa dễ gần mà cũng khó gần cùng với vẻ đẹp kết tinh của các vì tinh tú trên trời nhìn bức ảnh buồn rầu. Thiên Dã lật bức ảnh lên, đằng sau có 1 dòng chữ nhỏ: SINH NHẬT CÔNG CHÚA CAREY 5 TUỔI
Vô Kị: Thiên Dã cậu lại nhớ những kỉ niệm ngày xưa hả?
Thiên Dã: Vô Kị, Kiệt, Bình xin lõi 3 ngưòi. mình lại làm hỏng cuộc vui của mọi người rồi
Chí Kiệt: Thiên Dã, chắc cậu buồn thấy buồn lắm phải ko?
Kì Bình: Công chúa Carey và anh Tường Luân là 2 người mà cậu yêu quý nhất mà. Vậy mà cả 2 người họ h đã ko còn nữa. Chắc cậu thấy cô dơn, lẻ loi lắm đúng ko
Thiên Dã: mình ko biết nữa. mình ko biết phải nhớ hay phải hận nữa? tại sao 2 người đó lại bỏ rơi tớ mà ra đi như vậy chứ? Anh Tường Luân thì hay rồi, chết đi còn kéo theo công chùa Baby đi cùng. vậy mà ko ai nỡ trách anh ấy. anh ấy chết rồi thì ko sao nhưng còn mình, còn anh Dyland. Đó là chưa kể cả Âu Triết Vũ, và Giang Chấn Thiên. 2 thằng đều rất yêu Carey. Bọn mình sẽ phải làm sao chứ? Cả 4 người vẫn mãi chung sống với 1 cơn ác mộng đã keo dài 13 năm mà chẳng biết khi nào ới kết thúc.
Chí Kiệt: Thiên Dã, hãy cố xoá bỏ hồi ức đau buồn đó đi. Cậu hãy cố lên, được ko? chẳng phải Âu Triết Vũ và Giang Chấn Thiên đã quên rồi đấy sao? 2 thằng nhóc đó đã làm được và h sống rất vui vẻ. cậu cũng hãy cố gắng để được như vậy đi. Coi như bọn mình xin cậu đó.
Thiên Dã: uk, mình biết. Mình sẽ cố
Triết Vũ: ko biết lão Dyland lại giở trò gì rồi
Chấn Thiên: theo tớ thì tên ngốc đó lại đang làm nhiệm vụ thôi.
Tử Khiêm (nhìn thấy Tường Vi đầu tiên trong số 3 người): Tường Vi…thì ra cậu chính là bạn mới cuả lớp mình ak? (cười tươi)
Tường Vi: Khiêm, Thiên…và cả Âu Triết Vũ nữa…3 người cùng học lớp này uk?
Tử Khiêm: uk, thật tuyệt. ko ngờ bọn mình lại có duyên như thế
Triết Vũ: Đầu heo, loại ngốc như cô mà cũng được vào lớp chọn này sao? chắc năng lực của cô hay phải biết, đúng ko
Chấn Thiên: Chào nhé, đầu heo. năng lực của cô là gì vậy?
Tường Vi: mấy người lại nói gì khó hiểu thế? năng lực gì cơ? mà đúng rồi sao trong tờ danh sách này lại nói các cậu có sức mạnh nước, lửa…?
Trúc Lam: nói gì lạ thế Tường Vi, ko có sức mạnh thì sao đc học Dracate. mình có thể tàng hình đấy. đó là sức mạnh của mình. cậu thì sao?
Chấn Thiên: ê, Hàn Tường Vi. sao lúc nào trông cô cũng ngu ngơ, khờ dại vậy? Triết Vũ, tôi nghĩ cô bạn hàng xóm của mình xứng đáng đc vinh danh trong hạng mục – Cừu Dolly của thế giới rồi. chưa bao giờ gặp loại phù thuỷ ngớ ngẩn như cô, ặc. (cừu Dolly thì liên wan j tới hạng mục này vậy)
Triết Vũ: nhỏ điên, đừng có giương bộ mặt”ngây thơ như bé bò đeo nơ đang ăn bơ trong giấc mơ”đó nữa đc ko? (hử? bò mà biết ăn bơ ak???)
Tử Khiêm: Vũ, Thiên, sao các cậu cứ thích…
Tường Vi (sửng sốt + ngạc nhiên): xinn…lỗ…ỗi. Mình…mình hỏi 1…1câu đc ko? hoàng tử hắc ám, có…có phải cậu vừa…nói là…ak…có phải Thiên vừa nhắ đến phù…ù…thủ…uỷ ko vậy?
Chấn Thiên (vẻ mặt khó hiểu): Đúng vậy. Đó chính xác là từ tôi đã nói. Sao vậy?
Tường Vi: oh my God! lẽ nào đây là trường học…dành cho mấy đứa tâm thần uk?
Chấn Thiên (cau có): Ê, cô có thích xúc phạm ko, đầu heo? Ai là mấy đứa tâm thần hả? Ý cô nói chính mình phải ko? Nói cho mà biết nhé, bọn này đều là những phù thuỷ tài năng cả đấy.
Tường Vi (hoá đá): Ùùùù…thuỷ…hảảả???? AAAAAAAAAA!!!SAO LẠI THẾ. TÔI KO HIỂU!!!
Tử Khiêm (hoảng hốt): Sao thế. Tường Vi? cậu ko khoẻ hả?
Trúc Lam: Gì mà hét lên vậy? Cậu ko sao chứ Vi?
Tường Vi (thở gấp): Thật là khủng khiếp quá đi mất. thế này là thế nào????
Trời ơi, Tường Vi ko còn tin vào tai nó nữa. Thì ra trường Dracate này là trường đào tạo phù thuỷ. Ko thể tin nổi vào cái thời này, thế kỉ của hiện đại mà lại tồn tại những phù thuỷ với những phép thuật thật. ai mà ngờ nổi chứ? 1 ngôi trường đẳng cấp với những tài năng của đất nước lại là 1 nơi đầy những điều khó tin mà lại là những sự thật 100%. Vi còn choáng hơn khi biết mình có khả năng đặc biệt, có thể bói chính xác 1 việc tới 95% mà tin này đã đồn đến tận tai mấy vị hiệu trưởng Dracate này. và vì quá nể phục trước nghề kiếm cơm ăn, áo mặc của nó mà mấy vị kia đã quyết tâm kéo nó (chứ mời cái gì chứ)tới đây học bằng đc (để giúp họ bói những lúc họ cần)bằng mọi thủ đoạn, kể cả dụ dỗ, mua chuộc người ta bằng học bổng (đúng là nham hiểm thật). Phải nói rằng Tường Vi đã shock nặng khi biết tin này. Nó ko thể chấp nhận nổi sự thật. và cũng chẳng khá hơn nó là mấy, tất cả học viên của Dracate từ cấp1 đến đại học đều cực kì bất ngờ, sửng sốt, Đờ người. Họ sao mà tin nổi đang có sự hiện diện của 1 con người bằng xương bằng thit nhưng lại bình thường ko có 1 chút sức mạnh pháp thuật nào trong ngôi trường Dracate. Thì ra họ sắp đc (sắp phải)chung sống với 1 đứa lạ thường, khác hẳn so với ho. Bây giờ chỉ cần Hàn Tường Vi đi đến đâu là nơi đó lại ồn ào tiếng người ta bàn tán…
…Tường Vi đã quay trở lại lớp học của nó. Trái lại với dự đoán, Tường Vi vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra thái độ của các bạn trong lớp đối với nó…chẳng có gì thay đổi (hix!). Ngoài 4 nhân vật đã quen với nó ra thì chẳng còn ai thèm đếm xỉa, để ý tới nó cả. Trịnh Trúc Lam tỏ ra cực kì phấn khích khi biết Hàn Tường Vi la ngườ bình thường nhưng nhờ tài lẻ thú vị mà đã”bon chen”vào học đc ở ngôi trường này (sao lại nỡ lòng nói nó thế vậy?). hai tên đáng ghét Âu Triết Vũ và Giang Chấn Thiên thì vẫn ko thôi dừng cái trò bắt nạt, trọc phá nó. Duy nhất chỉ có mình Hoàng tử thiên sứ Dracate Trần Tử Khiêm là luôn tử tế, tốt bụng với nó. Cái tên Hoàng tử Hắc ám Triết Vũ và Chấn Thiên chết toi, mắc dịch đó rồi thế nào cũng bị báo ứng cho mà xem. đặc biệt là cái kẻ độc ác tên Vũ kia còn dám tạo ra lửa và dùng lửa đó để đốt Hàn Tường Vi nó nữa chứ? Biết là nó ko có pháp thuật để chống đỡ nên mới hành hạ thế đây mà.
Hừ, biết ngay mà. Tình hình hôm nay vẫn chẳng khác gì hôm qua. Nó tiếp tục là trung tâm của vũ trụ. Hàn Tường Vi bắt đầu thấy bực mình vì những lời bàn tán. bọn học viên trong trường luôn soi mói, tìm cách làm bẽ mặt nó. chẳng thiếu gì truyện đã xảy ra từ hôm qua đến giờ. Nào thì ai đó đã dùng phép thuật tấn công Hàn Tường Vi, ai đó đã yêu cầu nó biến khỏi ngôi trường Dracate này ngay lập tức (vì nó ko hề thuộc về nơi này), và cũng chẳng thiếu gì truyện có người hàng xóm ở bên cạnh phòng nó đã chạy sang động viên, an ủi nó hay có 1 ngưòi bí mật đã gửi cho nó 1 bức thư động viên và chúc nó cố gắng. họ làm sao vậy nhỉ? Việc Hàn Tường Vi nó có phép thuật hay ko và nó có học ở Dracate hay ko vốn dĩ đâu liên quan tới mọi người. truyện này chẳng ảnh hưởng tới ai vậy mà họ cứ thích xía vào là sao? 1 ngôi trường luôn đc coi là hoàn hảo vậy mà trong lòng nó lại xảy ra cái nạn phân biệt đối xử học sinh. Đúng là điên đầu thật. Tại phòng hội trưởng Hội học sinh khối Đại học Dracate:
Chí Kiệt: Thiên Dã, đoán xem cô gái mới chuyển đến trường mình là ai nào? cậu sẽ ko ngờ nổi đâu.
Thiên Dã: có gì thì nói luôn đi. ai vậy?
Chí Kiệt: đó là Hàn Tường Vi, dưới mình 1 khoá. Cô ta chính là người đc mệnh danh”CÔNG CHÚA LÁ BÀI”của Saint Hannee này đó.
Thiên Dã: Công chúa lá bài uk? Mình ko biết cô ta. nhưng sao vậy?
Kì Bình: cái gì? cậu ko biết thật hả? cô Hàn đó nghe đồn có khả năng bói tú chính xác đến 95% và chưa bao giờ tiên đoán qua những lá bài mà sai cả. vì vậy mà cô ta đã đc hiệu trưởng mời tới học.
Thiên Dã: Vậy có nghĩa là cô ta ko có phép thuật hả?
Chí Kiệt+Kì Bình: chính xác là thế. Mà có 1 điều rất thú vị là ko có ai biết đc quá khứ của cô ta. Xuất thân của Hàn Tường Vi là 1 bí ẩn. Thế nào, Thiên Dã? Thấy lạ rồi phải ko?
Chương 2: Bông hoa can đảm nhất – A brave princess
Con chỉ ước mình có thêm can đảm
Để dám chiến đấu bảo vệ người mình thương yêu
Vậy mà ngay cả dũng khí để nói sự thật cũng ko có
Tuy nhiên nhờ vậy mà Hoàng Tử đã xuất hiện che chở cho con
Nhân vật:
Hàn Tường Vi – học viên lạc loài của trường Dracate
Âu Triết Vũ – Hoàng Tử Dracate. Sức mạnh: lửa
Trần Tử Khiêm – Hoàng Tử Dracate. Sức mạnh: nước
Giang Chấn Thiên -học viên của trường Dracate. Sức mạnh: tàng hình
Lâm Vũ Giai Đình -Công chúa Baby Dracate. Sức mạnh: đi xuyên tường
Lý Thiên Dã -Đức vua Dracate. Sức mạnh: ko rõ
Đường Chí Kiệt -Đại tướng quân Dracate. Sức mạnh: mộc
Đỗ Kì Bình -Đại tướng quân Dracate. Sức mạnh: âm thanh
Lăng Vô Kị -Đại tướng quân Dracate. Sức mạnh: tiềm ẩn
Địa điểm: – kí túc xá của Đại học Dracate
Khu rừng bí ẩn. TRUYỀN THUYẾT VỀ 1 HUYỀN THOẠI CỦA TRƯỜNG DRACATE
Đó là 1 truyền thuyết đc snh ra cách đây 13 năm. 1 cậu nhóc mới 12 tuổi đã trở thành Ngũ hành. Để trở thành 1 thành viên của Ngũ hành nghĩa là người đó phải rất giỏi, rất tài năng, rất mạnh. Vị trí của Ngũ hành là niềm mơ ước của bao nhiêu phù thuỷ. Và vì thế cậu bé Hạ Tường Luân đó đã trở thành tâm điểm của mọi sự quan tâm. Có rất nhiều người hâm mộ Hạ Tường Luân, thần tượng cậu bé thiên tài đó nhưng cậu bé tên Luân đó đã mãi mãi sống với cái tuổi 12 của mình. cái chết của cậu như 1 cú giáng nặng nề, đau đớn nhất lên mọi người. Cậu bé chết đi là tổn thất nặng nề nhất, đáng sợ nhất với Dracate. Nhờ vậy mà phe chống đối Dracate đã nổi dậy mạnh mẽ, rất nhiều học sinh của Dracate bị sát hại.
Ôi, trời! Sắp muộn học rồi, sao mình lại có thể ngủ quên đc chứ? Thật là tệ hại. Tôi cần phải chạy nhanh hơn nữa. Tôi cứ thế cắm đầu chạy tới lớp học mà ko để ý đường. Uỳnh! Tiếng 2 người nào đó đâm vào nhau. Nghe tiếng kêu cũng biết là có đổ máu.
- Oái! Đau quá! – Tôi thương xót cái mông của mình và tiếng hét của 1 tên con trai đã phá vỡ tâm trạng đau lòng của tôi.
- Hàn Tường Vi, cô âm mưu ám sát tôi phải ko?
Tôi ngẩng đầu lên nhìn, 1 mái tóc bồng bềnh trong nắng. ánh sáng mặt trời làm tôi loá cả mắt, ko thể nhìn thấy mặt người mình đâm vào nhưng cái giọng nói đó và mái tóc đó, tôi biết đó là ai rồi.
- Âu Triết Vũ, xin lỗi. Tôi ko cố ý. Cậu ko sao chứ?
- Cô nhìn tôi thế này mà bảo ko sao ak? tôi biết là cô rất ghét tôi nhưng cô có cần phải trả thù tôi bằng cách này ko? – Âu Triết Vũ nhìn tôi như sắp lao đến giết tôi vậy.
- Âu Triết Vũ, tôi xin lỗi…nhưng nhìn cậu đâu có vẻ là bị gì đâu. – rõ ràng là nhìn cậu chẳng có vẻ là bị làm sao cả. tôi thề, tôi hứa, tôi đảm bảo là cậu đang định ăn vạ tôi chứ gì? đừng mơ nhé. cậu nghĩ tôi là ai chứ?
- Cái gì? Cô nói gì cơ Hàn Tường Vi? Ý cô là tôi đang giả vờ bị thương và ăn vạ cô đấy ak? – Âu Triết Vũ mặt đỏ bừng vì tức giận.
- Ko, ko, ko. Ý tôi ko phải là vậy. xin lỗi cậu, Âu Triết Vũ. Tôi ko cố ý làm cậu bị ngã đâu. – Hơ hơ hơ. sợ quá. hình như cậu ta sắp giết mình thì phải. nhìn bộ mặt thiên thần, ak nhầm, ác quỷ đó kìa…thiệt là rùng mình. tự dưng mình thấy lạnh xương sống quá
- Xin lỗi thế thôi ak? Thành ý gớm! – Âu Triết vũ bỗng nở nụ cười nham hiểm.
- Sao? chẳng lẽ cậu muốn tôi phải đền bù cho cậu uk? – Tôi thấy mí mắt trái giựt dữ quá. chắc sắp có điềm xui xẻo chẳng lành gì rồi. Phải cẩn thận mới được. kinh nghiệm của 1 thầy bói mách bảo tôi vậy
- Đúng vậy…nếu cô muốn nhận đc sự tha thứ thừ tôi. Tên Âu Triết Vũ đáng ghét cười ranh mãnh – Sao? Cô ko hài lòng ak?
- Ko phải…vậy cậu muốn gì? – Đó. tôi nói có sai đâu. mình phục mình quá mà.
- Tôi muốn gì ak? tôi chưa nghĩ ra. Tạm thời cho cô nợ đó, Hàn Tường Vi. Thôi tôi vào lớp đây? Sao? Thế cô có vào cùng ko? – Hắn quay lại nhìn tôi.
- Oh, uhm…có. Chờ tôi với, Âu Triết Vũ. – Tôi luống cuống gọi với theo. mà tại sao mình phải vào lớp cùng tên Âu Triết Vũ này nhỉ?
Tôi cắm cổ chạy theo đuổi theo sau Âu Triết Vũ. Chẳng hiểu sao bỗng dưng hắn lại dừng lại ở cửa lớp mà ko chịu vào luôn đi báo hại tôi phanh ko kịp, lại tiếp tục nhằm cái lưng cậu ta mà tông. Đầu tôi sao bay vòng vòng.
“Âu Triết Vũ, cái mũi của tôi, dau quá!cậu làm cái trò gì vậy?”- Tôi bực mình quát cậu ta từ phía sau.
Âu Triết Vũ quay lại nhìn tôi, ánh mắt băng giá rồi bước vào trong lớp. Hơ, sao tự dưng tên đó lại nhìn mình bằng ánh mắt đó nhỉ? Tôi lo lắng bước vào lớp. ánh mắt tôi bắt gặp 1 đôi mắt to, đẹp long lanh của cô gái xinh chả khác gì búp bê barbie. Tôi biết cô ta là ai? Công chúa baby Lâm Vũ Giai Đình. Nữ sinh giỏi toàn diện của saint hannee này. Giai Đình quay sang nhìn tôi ánh mắt đăm chiêu rồi quay sang nhìn cô bạn ngồi bên canh – Lana”đại tiểu thư”. 2 nàng công chúa thì thầm với nhau điều gì đó tôi nghe ko rõ rồi sau đó, họ lại chĩa cặp mắt về chỗ tôi ngồi.
Giai Đình: Ại vậy, Triết Vũ? Học sinh mới ak? (Triết Vũ ko trả lời cô ta liền chuyển mục tiêu nhìn tôi sang cậu ta). Vũ, cậu sao thế? hơn 1 tháng nay bọn mình chưa gặp nhau vậy mà sao chẳng thấy cậu có vẻ gì là nhớ tớ thế? Hôm qua, tớ vừa mới trở về từ Pháp là liền đi gặp cậu luôn vậy mà cậu hờ hững như ko ấy? – Oa, cậu ấy xinh thật đấy. Quả không hổ danh là Công chúa baby
Triết Vũ: (chẳng thèm nhìn lâm Vũ Giai Đình, giọng tỉnh queo): Vậy cô muốn gì nào? Muốn tôi chạy đến phục dịch cô như 1 lũ ruồi nhặng ngốc nghếch hay vo ve theo cô sao? – Hừ, thì ra tên Triết Vũ này đúng là 1 kẻ không biết lịch sự với phái đẹp. Tự dưng tôi thấy vui vui vì biết được rằng mình không phải là đứa con gái duy nhất bị hắn hành hạ, đối xử không ra gì. mà sao tôi lại thấy vui nhỉ. phải thấy bất bình mới đúng chứ?
Giai Đình (tức giận): Triết Vũ, cậu nói vậy là ý gì? Cậu thừa biết tình cảm tớ dành cho cậu rồi còn gì. – ek cô kia, tự dưng hét toáng lên như vậy làm tôi giật mình đó na
Triết Vũ (nhìn tôi, sao lại nhìn tôi nhỉ?): Giai Đình, tôi ko thích cô đâu, đừng phí thời gian với tôi nữa. Cô nên cặp với kẻ khác đi. – Đúng là đồ máu lạnh. đồ nhẫn tâm. sao có thể nói với 1 cô gái thích mình như vậy chứ. nếu không thích người ta thì ít ra cũng phải cảm động rơi nước mắt và nói: “tha thứ cho tớ. tớ không thể thích cậu được. cậu xứng đáng với 1 người tốt hơn tớ ngàn lần. hãy tự đi tìm lấy hạnh phúc của mình và quên tớ đi”. Đằng này thì…chán hẳn.
Giai Đình: Cậu nói câu đấy vẫn chưa thấy chán ak, Triết Vũ? vậy thì tớ nói lại lần nữa cho cậu nghe nhé!tớ sẽ ko bao giờ bỏ cuộc đâu. – Chà chà, kiên trì như 1 con hươu cao cổ. bạn này chung tình quá. chỉ đáng tiếc là đã đặt nhầm tình cảm vào người không xứng đáng
Triết Vũ: tuỳ. Nhưng tôi nói trước, cô đừng có quá đáng quá đấy? đừng giở trò”nước mắt như mưa”ra nữa. Tôi ghét lắm! Ê, đầu heo, cô nhìn gì tôi thế? thấy tôi đẹp trai lắm đúng ko? cô thích tôi rồi hả? – Sặc nước bọt mất, Âu Triết Vũ vừa nói gì vậy?
Tôi: Điên ak? Dở uk, mà thích cậu. Tôi chưa bị thần kinh tới mức đó.
Triết Vũ (nhảy qua chỗ tôi ngồi, lấy tay sờ má tôi. Tôi hét lên): Oái, đồ dê xồm. Thả tôi ra, cậu làm trò gì thế hả, Triết Vũ? ko đc…
Triết Vũ (cười ma mãnh): Đúng như tôi nghĩ. Hàn Tường Vi, cô ăn nhiều dưa bở quá rồi đấy. Tôi ko thèm làm gì với 1 đứa con gái ngốc nghếch như cô đâu. mà sao tim cô đập nhanh và to thế? Cô sợ tôi làm gì cô đến vậy ak? vậy thì từ bây giờ ngoan ngoãn 1 chút, đừng cãi tôi nữa.
Đúng là tim tôi lúc này đang đập loạn cả lên. Tôi tưởng Âu Triết Vũ định làm gì tôi thật cơ. Đang ko biết phải cãi lại cậu ta như thế nào thì Tử Khiêm, Chấn Thiên và Trúc Lam vào.
Trúc Lam: Chấn Thiên, cậu muốn chết ak mà xỏ xiên tôi? Tôi đá cho cậu bay mấy kilômet bây giờ. Còn nữa, lần sau mà còn dám tranh đồ với tôi thì cậu sẽ chết ko toàn thây đấy, hiểu chưa? – Trúc Lam bạo lực thật, chẳng cần quen lâu mình cũng biết điều này
Chấn Thiên (mồ hôi đầm đìa): vâng, em biết rồi. Lần sau em sẽ ko dám thế đâu ạ… (cười đểu). Trịnh Trúc Lam, cậu nghĩ tôi sẽ nói thế chắc. Này, cô bạn nham hiểm, có thể người khác rất sợ cậu nhưng tôi thì ko. Cái trò tàng hình đi rình truyện bí mật của người ta xưa rồi bạn ạ. Bạn từ bỏ ý định doạ mình đi là vừa.
Trúc Lam: Giang Chấn Thiên, tôi sẽ…
Tử Khiêm: Tường Vi, Triết Vũ. 2 người sao đến lớp sớm vậy? oh, Giai Đình, Lana, 2 người về từ hồi nào vậy? mà nghe nói 2 cậu đã đạt giải nhất cuộc thi hát ở Pháp đúng ko? – Tử Khiêm lúc nào trông cũng thật đẹp trai. khác hẳn kẻ- mà- ai- cũng- biết- là- ai kia. nhìn rõ là ngứa mắt, hắn lại còn mắc chứng hoang tưởng nặng nữa chứ. cứ nghĩ ai cũng thích hắn không bằng ấy.
Lana: uk, chào cậu Tử Khiêm. Nhóm bọn tôi đã đạt giải nhất. Bọn này về từ hôm qua. Mới đi 1 tháng mà lớp mình đã xáo trộn ghê nhỉ?
Trúc Lam: xáo trộn gì cơ? Vẫn thế mà Lana (ánh mắt lạnh lùng)
Lana: Thì đó (chỉ vào tôi). Con bé quê mùa này là ai vậy? – CÁI GÌ CƠ? QUÊ MÙA AK. NGƯỜI ĐẸP GÌ MÀ ĂN NÓI KHÓ NGHE THẾ
Trúc Lam: Ai là con bé quê mùa chứ? Cậu lại bắt đầu cái thói khinh người khác rồi đấy. Đừng có mà quá quắt.
Tử Khiêm (ôn hoà): Lana này, mình nghĩ là cậu dùng từ chưa chính xác rồi. Tường Vi nhìn y như 1 nàng công chúa mà. – mình thề là mặt mình đang đỏ dần lên kìa. Tử Khiêm khen mình xinh như 1 nàng công chúa đó. Có tin được không
Giai Đình: Tử Khiêm, sao cậu lại bênh vực bảo vệ con nhỏ này vậy? Cậu thích cô ta ak? PHẢI KO? – HỪ. CÁI CÔ ĐÁNG GHÉT. MÀ TỬ KHIÊM THÍCH MÌNH UK? KHÔNG THỂ NÀO. BỌN MÌNH QUEN NHAU MỚI CÓ 1 TUẦN THÔI MÀ
Tử Khiêm: ko phải vì tớ…tớ…tớ…các cậu…
Lana: Đó, đó. Bọn tôi nói trúng tim đen rồi nên cậu ko cãi lại đc đúng ko, Hoàng Tử Tử Khiêm? Ê, nhỏ kia. Tôi khát, cô ra ngoài mua cho tôi lon coca đi. – CÁI GÌ. CÔ KIA ĐANG SAI AI ĐẤY HẢ. ĐỪNG CÓ NÓI LÀ ĐANG SAI MÌNH ĐẤY NHA
Triết Vũ (giọng nói lạnh như băng): Lana, Tường Vi đâu phải giúp việc của nhà cô. Sao cô lại sai”đầu heo”Tường Vi đi mua đồ cho cô vậy? Cô đâu có tư cách gì mà ở đây diễu võ dương oai. Xéo đi, đừng có làm tôi mất hứng. – ÂU TRIẾT VŨ ĐANG GIÚP MÌNH PHẢI KHÔNG. LIỆU MÌNH HIỂU THẾ CÓ ĐÚNG KHÔNG
Lana (sửng sốt): Hoàng Tử Triết Vũ, sao cậu lại…mình…
Giai Đình (nhìn tôi đằng đằng sát khí. thực sự là rất đáng sợ. tôi có cảm tưởng bất an lắm): Triết Vũ, cậu dám quát Lana chỉ vì con bé này uk? cậu nghĩ thử xem ai mới là người đang quá quắt ở đây?
Tôi (hay là mình chịu thiệt vậy nhỉ? nhìn chiến tranh thế này chắc mình đột quỵ mất): Thôi, mấy người đừng có cãi nhau nữa. Để tôi đi mua coca cho Lana.
Triết Vũ (2 mắt trợn trừng): Im đi. Tôi đã bảo cậu ko phải đi đâu rồi mà.
Tôi: Cậu quát gì chứ, Âu Triết Vũ? Tôi thích làm cậu cấm đc tôi ak? – AK AK…MÌNH ĐIÊN RỒI. SAO LẠI ĐI QUÁT ÂU TRIẾT VŨ CHỨ. CẬU TA ĐANG GIÚP MÌNH MÀ
Triết Vũ (cười khinh bỉ): Thích uk? Thích làm giúp việc cho người khác ak? ồ nếu vậy thì xin mời. Cứ tự nhiên mà làm những gì cô thích đi, Hàn Tường Vi. Rồi đấy, đi đi. – NHÌN CẬU TA CÓ VẺ ĐANG ỨC CHẾ LẮM. MÌNH ĐẮC TỘI VỚI CẬU TA RỒI. PHEN NÀY HÀN TƯỜNG VI MÌNH BỎ MẠNG NƠI NÀY LÀ CÁI CHẮC. thôi chạy mau. có khi còn có 1% cơ hội sống sót. Thế là tôi bỏ ra ngoài. Tôi biết Âu Triết Vũ đang muốn giúp tôi. Tôi rất biết ơn về điều đó nhưng tôi ko thích cãi nhau với Công chúa Baby Lâm Vũ Giai Đình hay đại tiểu thư Lana 1 chút nào hết…
Hiện tại đang có 4 anh chàng đẹp trai đang lững thững trên sân trường. Đi giữa là anh chàng đẹp trai nhất, y hệt nam diễn viên điển trai Orlando Bloom. Vừa đi họ vừa nói chuyện vui vẻ. Riêng anh chàng với đoi kính cận đi ngoài cùng thì lạnh lùng ko nói gì hết. Anh ta đang mải mê suy nghĩ.
Thiên Dã: Vô Kị, cậu đang nghĩ gì mà trầm ngâm vậy?
Vô Kị: 1 truyện vừa mới xảy ra. Lúc nãy, khi tớ đi mua nước uống. Tớ đụng phải 1 cô gái…
Chí Kiệt (nhìn Vô Kị ngạc nhiên): Đừng nói với tớ là cậu bị tiếng sét ái tình đấy nhé, ông bạn.
Kì Bình (hớn hở): Thế nào? Cô gái đó thế nào? Xinh ko? Mà cậu đụng vào cô ta ak? Thế thì chẳng phải cậu đã nhìn thấy quá khứ của cô ta sao? thế cô ấy có năng lực gì?
Vô Kị: Vớ vẩn. Tiếng sét ái tình gì? Có mà tiếng sét ngang tai thì có. 1 điều kì lạ đã xảy ra. Tó ko hề nhìn thấy đc chút nào kí ức của cô ta. Thế nào? Thấy lạ rồi phải ko? Đây là lần đầu tiên năng lực của tớ ko có tác dụng. Thật là quái lạ.
Chí Kiệt (Mặt tiếp tục ngơ ngác): oh, thế là thế nào nhỉ? cậu ko thể nhìn thấy quá khứ của cô ta uk? Vậy thì hoặc cô ta ko nhớ gì truyện đã xảy ra nghĩa là cô ta bị mất trí nhớ hoặc là sức mạnh của cậu đang gặp vấn đề. Nhưng cậu ko hề nhìn thấy gì về quá khứ của cô ta thật uk? Dù chỉ 1 chút thôi? (Lăng Vô Kị gật đầu)
Thiên Dã: Vẫn còn 1 trường hợp nữa xảy ra. Đó là cô gái đó có năng lực đặc biệt, có thể chống lại đc sự tấn công của năng lực trực cảm của Vô Kị. với 4 anh chàng của hội học sinh.
Vô Kị (hét lên): Đó, là cô ta đó mấy cậu.
Kì Bình (nhìn chăm chú): cũng xinh đấy chứ.
Chí Kiệt (suy nghĩ mấy giây rồi cũng hét lên): oh, đó chẳng phải Công chúa Lá bài Hàn Tường Vi đó sao?
Lúc này, Hàn Tường Vi cũng đã đến gần chỗ bọn Thiên Dã.
Thiên Dã (sửng sốt, nhíu lông mày): Cô gái đó…
Chí Kiệt (tươi cười hớn hở): Này, em. Em là Hàn Tường Vi phải ko?
Tường Vi (nhìn 4 người 1 lượt rồi cuối cùng dừng ánh mắt trước Thiên Dã): vâng, là em. Có gì ko ạ? Mà hình như 4 anh là người của hội học sinh khối đại học đúng ko? oh, sao mấy người lại biét…
Chí Kiệt (gật đầu): Đúng vậy, nghe tiếng em đã lâu hôm nay mới có dịp gặp mặt. Em thật đúng là rất hợp với danh xưng CÔNG CHÚA.
Kì Bình: Nghe đồn em bói chính xác lắm hả? Hôm nào bói cho anh 1 quẻ nha, đc ko?
Tường Vi (vô cùng bối rối trước cuộc đụng đọ bất ngờ này. thật ko ngờ đến cả 4 anh chàng nổi tiếng của đại học Dracate lại biết tới nó): đc thôi nhưng…oh anh ơi (nhìn Lăng Vô Kị)Vừa nãy anh…
Vô Kị: Xin lỗi em. vừa nãy tại mải đọc sách mà ko chú ý đường nên anh đã đụng phải em. Em ko sao chứ?
Tường Vi (mỉm cười): Vâng, em ko sao. (quay sang nhìn Đức vua Dracate Lý Thiên Dã) ủa, sao anh nhìn em ghê quá vậy?
Thiên Dã (nhìn Tường Vi rà soát 1 lượt): chúng ta đã từng gặp nhau rồi phải ko? nhìn em trông quen lắm!
Tường Vi (lắc đầu): ko, có lẽ anh nhận nhầm rồi. Em chưa gặp anh bao giờ cả?
Thiên Dã (vẻ mặt nghi ngờ): Thật vậy ak? kì lạ. anh có cảm giác là chúng ta đã từng gặp nhau rồi
Tường Vi (nhíu mày): cũng có thể là chúng ta từng tình cờ gặp nhau ở ngoài đường rồi. em…
Trúc Lam (không biết ở đâu xuất hiện): Tường vi, cậu đã làm gì Âu Triết Vũ vậy mà cậu ta đang đi tìm cậu khắp nơi đòi tính sổ đấy. Theo tớ cậu nên về kí túc xá trước đi. Đừng để tên ngốc đó túm cổ được
Tường Vi (mỉm cười): Cảm ơn nhé Trúc Lam. Mình hiểu rồi (quay sang nhìn hội học sinh) em về trước đây. tạm biệt các anh
Thiên Dã: nhưng mà…khoan đã…Hàn…
Không nghe hết câu Hàn Tường Vi đã vụt chạy đi
Trúc LAm (nhìn Chí Kiệt ánh mắt toé lửa): Anh họ chẳng phải anh đã hứa sẽ mua vé dự live show của Jonas Brother cho em sao? vậy vé đâu
Chí Kiệt: Hơ, Trúc LAm, bình tĩnh đã em. Anh vẫn chưa mua được. KHOAN…đừng cáu em ơi. anh hứa là anh sẽ mua được cho em mà
Trúc Lam (dịu nét mặt): nói vậy nghe còn được. Anh mà không mua được vé cho em thì em sẽ công bố cho cả cái trường này biết bí mật của anh đấy.
Chí Kiệt gật đầu cái rụp. Đỗ Kì Bình cười hả hê
Kì Bình: số cậu cũng chỉ thế mà thôi, Chí kiệt ak
Trúc Lam (quắc mắt): Đỗ Kì Bình, anh vui lắm hả. có thích cười không
Kì Bình (im re): Xin lỗi em, trúc Lam
Trúc Lam: Anh Thiên Dã, anh sao vậy
Thiên Dã: không, không có gì. chẳng wa là anh thấy cô bạn em rất wen thôi. em biết gia đình của Hàn Tường Vi không
Trúc LAm (lắc đầu): không, em không biết. thôi, em phải đi đây. chào 4 anh của hội học sinh nha (vụt chạy về phía khu kí túc xá sinh viên)
Tường Vi tôi đã cố gắng hết sức để không phải đụng độ với Âu Triết Vũ ở kí túc xá. Nhưng thật đáng sợ là Âu Triết Vũ đã chờ sẵn tôi ở cửa phòng 503. Muốn trốn cũng không cũng không trốn được. hix. tránh không được mà gặp cũng không xong. Đang phân vân không biết có nên chuồn đi chỗ khác không thì Âu Triết Vũ đã phát hiện ra tôi và mau lẹ túm ngay cổ không cho tôi chạy mất. Hắn đúng là mắt cú vọ mà
Tôi (vừa giãy nảy vừa la oai oái): Âu Triết Vũ, cậu thả tôi ra. cậu làm cái trò gì thế hả? buông ra rồi chúng ta nói chuyện – Đồ hoàng tử ác ma. cứ đợi đấy mà xem. tối nay tôi sẽ làm hình nhân trù ẻo cậu, khờ khờ…xem lúc đấy cậu còn có thể bắt nạt tôi nữa không? thả tôi ra mau. tôi ra lệch cho cậu. thả ra cho tôi còn chạy mà…huhuhuhu…sợ wa’
Triết Vũ (vẻ mặt không chút cảm xúc): tôi có phải đứa ngốc đâu mà nghe theo lời cô. đảm bảo tôi mà buông tay ra cô sẽ chạy ngay cho coi – Sao hắn lại biết nhỉ? Âu Triết Vũ đúng là ác quỷ thật rồi
Tôi (giọng nài nỉ): Buông tôi ra đi mà. tôi thề là tôi sẽ không bỏ chạy đâu. Dù sao thì tôi cũng đâu có làm gì sai mà phải trốn chứ – Uk ha, mình nhớ là mình đâu có làm gì sai, ngoại trừ vụ dám quát cậu ta trước mặt mọi người thôi. ak khoan đã…vụ lon coca lúc nãy được tính không nhỉ? chắc là không đâu. mình chỉ vô ý thôi chứ đâu có cố tình. chắc không phải vụ này rồi. mà cứ cho là thế thật thì tên Âu Triết Vũ này đúng là lòng dạ hẹp hòi, so đo, thù dài…vụ lon coca có gì to tát đâu mà làm dữ thế chứ?
Triết Vũ (vẻ mặt đằng đằng sát khí): Vậy việc ném nguyên 1 lon coca chưa uống lên đầu người khác là 1 việc đâu có gì là sai trái của cô đấy hả
Tôi (cười trừ. đã nói rồi mà. tôi là 1 thầy bói giỏi, đoán đâu trúng đấy. tên Âu Triết Vũ này đúng là vì lon coca mà muốn săn tôi): ôi, bạn Triết Vũ”cute”. tôi xin lỗi. tôi đâu có cố ý. tại tôi bị té nên lon coca mới chẳng may hạ trúng đầu cậu đấy chứ, hix, oan uổng wa’, chứ tôi nào dám hạ sát cậu
Triết Vũ (cười ma mãnh): ô, vậy hả? cũng duyên nhỉ? sao lại trùng hợp thế chứ? bao nhiêu đầu sao lon coca của cô không hạ cánh vào mà cứ nhằm đầu tôi mà tấn công vậy? MỘT CÚ PHANG NHỪ TỬ – zzaaaa CÁI TÊN TRIẾT VŨ NÀY ĐÚNG LÀ ĐA NGHI NHƯ TÀO THÁO. ĐÚNG LÀ MÌNH CŨNG CÓ Ý MUỐN CHO HẮN 1 BÀI HỌC NHƯNG MÌNH ĐÂU CÓ TÀI PHI LON BÁCH PHÁT BÁCH TRÚNG NHƯ VẬY CHỨ. CẬU ĐÁNH GIÁ TÔI CAO WA’ ÂU TRIẾT VŨ. TÔI NÀO DÁM MÚA RÌU WA MẮT THỢ
Tôi (mếu máo): Tôi không biết tại sao lại thế nữa. cậu bỏ tôi ra đi mà
Triết Vũ (ánh mắt loé lên tia nham hiểm. tự dưng mình thấy lạnh sống lưng wa’): Được thôi, bỏ cô ra cũng không khó nhưng phải có 1 điều kiện
Tôi (dò xét): điều kiện gì?
Triết Vũ (đã chịu buông cổ áo tôi ra, rồi bỗng hắn quay lưng bỏ về phía cửa phòng 504 của mình): tối nay cô phải tham gia cùng bọn tôi tới khu rừng bí ẩn. vậy thôi
Tôi (mặt ngẩn tò te, ngơ ngác không hiẻu): cái gì cơ? – Vậy thôi trong lời nói của Âu Triết Vũ chứa đựng vô vàn hàm ý. hắn muốn gì đây. đi tới khu rừng bí ẩn uk? là nơi nào vậy?
Triết Vũ (đóng sầm cửa phòng lại): tối nay, 10h đêm, tôi sẽ gọi cô
Tử Khiêm (bên cạnh là Giang Chấn Thiên đang ngó ra từ cửa phòng 502): Tường Vi, cậu đừng lo. tuy khu rừng đó bị đồn là rất kì wai’ nhưng bọn mình vào đấy suốt có sao đâu
Chấn Thiên: nhưng sao mà Vũ lại rủ cậu đi cùng nhỉ? ngay cả Lâm Vũ Giai Đình cậu ta còn chưa rủ đi mà cậu lại…Tên Vũ này không biết lại đang có âm mưu gì rồi
Tôi (lo lắng thật sự): Chấn Thiên, cậu nói vậy là sao? mình không hiểu
Tử Khiêm: ak, truyện là thế này. ở khu rừng này có 1 loài thực vật khá bí ẩn, nó toả ra 1 mùi hương rất kì lạ
Tôi: và ai ngửi mùi hương này thì sẽ có truyện xảy ra với họ phải không?
Tử Khiêm (tròn xoe mắt): sao cậu biết
Tôi (hờ hững nhún vai): truyện thường là thế. với lại nếu tên Âu Triết Vũ kia muốn tớ tham gia chứng tỏ nó cũng chẳng có gì tốt đẹp rồi
Chấn Thiên (bỗng dưng vỗ tay làm cả tôi và Tử Khiêm cùng lúc way lại nhìn xem cậu ta có ổn không? hay là hắn cũng điên nốt giống Âu Triết Vũ oy): thì ra cậu cũng không hẳn là”đầu heo”đâu nhỉ, Hàn Tường Vi. đúng là hơi kì lạ đấy. Ngay cả công chúa baby Vũ rất ghét còn chưa tới nỗi bị cậu ta”mời”đến khu rừng”chịu trừng phạt”vậy mà cậu thì…xem ra cậu đắc tội không ít với tên đó rồi
Tôi (bộ mặt méo xệch): này, liệu tớ vào đó thì truyện gì đáng sợ sẽ xảy ra. liệu tớ có thể trốn buổi tối nay được không? mà các cậu không sợ mùi hương của cây đó ak? và các cậu vào đấy làm gì
Tử Khiêm (chẳng biết là động viên hay là đang cảnh cáo tôi nữa. tất cả bọn con trai ở đây đều thật đáng sợ. bi h tôi còn thấy nghi ngờ không biết Tử Khiêm là thien thần hay ác ma giống 2 tên bạn của cậu ta nữa. Dù sao thì các cụ cũng có câu”ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”mà): đừng lo, Tường Vi. bọn tớ là 1 trong số ít những người không bị ảnh hưởng bởi mùi hương của cây dó và biết đâu cậu cũng vậy thì sao (hix, biết đâu cậu cũng vậy thì sao? vậy là đủ để hiểu rồi). Với lại tối nay Đường Chí Kiệt cũng tham gia mà. anh ta là mộc, có thể điều khiển được cây cối. cậu sẽ ổn thôi. còn nữa nếu Âu Triết Vũ đã muốn thì cậu không thể làm trái ý cậu ta đâu. bị đốt đấy (cười. còn cười được sao? cậu sẽ ổn thôi. liệu có ổn được không? chỉ sợ”cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”)
Tôi (tinh thần suy sụp hoàn toàn): sao lại là tớ chứ? hix hix
Chấn Thiên (cười tươi. xem ra tên này hả hê lắm): Đầu heo cô nương thôi than vãn đi. Tên Vũ đó mà nổi giận thì đáng sợ lắm. không ai có thể chống lại cậu ta đâu. ngay cả mấy vị hiệu trưởng dở hơi trường này còn phải kiêng nể cậu ta vài phần cơ mà
Tử Khiêm: uk, sức mạnh của Triết Vũ thật ghê gớm và đáng sợ. đúng là không hổ danh lthiên tài của khoá bọn mình.
Chấn Thiên (ánh mắt xa xăm): mình còn nhớ hôm đó Vũ đã thiêu cháy cả 1 góc rừng sau cơn phẫn nộ về cái chết của anh Tường Luân và công chúa Carey. chưa bao h mình thấy cậu ấy đáng sợ như vậy (rồi ánh mắt Chấn Thiên bỗng như sực tỉnh, sáng bừng và way về phía tôi. không biết tên mắc dịch này lại nghĩ ra ý tưởng wai’ gở gì rồi) Sao mình không nghĩ ra nhỉ? chẳng lẽ Vũ muốn cô đến đó vì…
Tử Khiêm (nhìn Chấn Thiên): Thiên, cậu nghĩ ra truyện gì sao
Chấn Thiên (lắc đầu): không, không có gì đâu. Đầu heo, cô về phòng đi.
Và chưa kịp để tôi trả lời thì Chấn Thiên kéo Tử Khiêm về phòng. bất giác 1 giọt nước mắt bỗng lăn trên khoé mắt. tôi không hiểu tại sao tôi lại khóc. nhưng có gì đó thật đau khổ và nuối tiếc. tôi cũng không biết tại sao nữa nhưng tôi thấy hối tiếc kinh khủng. tôi đang hối tiếc vì điều gì? câu chuyện của Âu Triết Vũ thì liên wan gì tới tôi? Bây h là 10h đêm, không hiểu sao ngoài trời lại lạnh như thế này nữa. mọi vật đều đã chìm vào giấc ngủ. tất cả hoà lẫn trong bóng đêm. Thỉnh thoảng đâu đó lại rúc lên tiếng cú kêu. gió thổi lào xào. thật là 1 cảnh tượng không mấy hay ho cho những người mắc bệnh yếu tim. trong bóng tối đang có 4 bóng người lúc ẩn lúc hiện dưới ánh sáng mờ ảo của trăng đang đi về phía trung tâm của khu rừng bí ẩn – khu rừng nằm ngay sau khu kí túc xá của sinh viên
Tường Vi (giọng mếu máo): Âu Triết Vũ, cậu tha cho tôi đi. tôi sợ lắm, nhỡ bị thầy cô phát hiện ra thì sao? Nếu bị đuổi khỏi trường này thì tôi sẽ không còn chỗ nào để đi nữa đâu đấy. Cậu có biết chỉ vì tôi không có tiền mà tôi đành chấp nhận trở thành đứa lạc loài, sống và học tập cùng với những người có siêu năg lực không hả? cậu tương tôi điên nên mới học ở đây để cho mọi người bàn tán, đối xử tệ bạc như vậy hả? chỉ vì cái học bổng và có chỗ ngủ ổn định thôi đấy. tôi không phải là người có phép thuật như các cậu cũng không phải là quý tộc, đại gia, giàu có như mấy người cũng không thông minh, tài giỏi đến nỗi được các trường mời đến học miễn phí. tôi…
Triết Vũ (giọng lạnh lùng): kể khổ đủ chưa? tôi nghe đau tai lắm rồi đấy. cô muốn kêu ca, phàn nàn uk? đã xảy ra truyện gì chưa mà cô than vãn vậy hả? mà dù có xảy ra truyện gì thì tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm. như vậy được chưa?
Tường Vi (không ai nhận ra nụ cười trên khuôn mặt của cô): âu Triết Vũ, cậu nhớ những gì cậu nói đấy nhé. mà cậu có biết cậu đang làm gì không đấy? cậu sẽ chịu trách nhiệm kiểu gì đây
Triết Vũ (có vẻ sắp nổi điên): đầu heo, nếu cô không ngậm cái miệng vịt bầu của cô lại thì cô mới chắc chắn là phải chuyển trường đó. tôi nói thì tôi sẽ làm, cô không phải lo
Tử Khiêm (giọng nhỏ nhẹ): thôi 2 người. các cậu cứ cãi nhau thế này thì mới chắc chắn là bị phát hiện đó
Chấn Thiên (nhìn về phía Tường Vi): Đầu heo, lên dây cót tinh thần đi nhé! Bắt đầu vào khu vực nguy hiểm của khu rừng bí ẩn rồi đấy. sẽ có nhiều bất ngờ thú vị xảy ra. cô sẽ không bao h được chứng kiến lại lần thứ 2 đâu. cố mà sống sót trở về nha
Tường Vi (giọng lo lắng và hoang mang cực độ): Đừng có doạ tôi, Giang Chấn Thiên
Có lẽ vì đang wa’ mải suy ngĩ về hành động của Âu Triết Vũ mà ngay cả Trần Tử Khiêm đã quên nhắc Tường Vi 1 vài chỗ đi khó của khu rừng. Vậy mà cả 3 đều không nhận ra 1 điểm Tường Vi luôn đi theo họ rất sát, không bao h để khoảng cách giữa 4 người là wa’ xa và cô luôn tránh được những đoạn đường khó đi, những đoạn đường nguy hiểm đầy đây gai. nếu là họ bình thường thì chắc chắn Triết Vũ, Tử Khiêm, Chấn Thiên sẽ ngay lập tức nhận ra rằng Hàn Tường Vi có vẻ rất thông thuộc địa hình khu rừng này. Chính Hàn Tường Vi hiện h còn đang thấy có gì đó không ổn xảy ra với mình. Cô có linh cảm rằng cô đã từng đến đây trong quá khứ. không phải 1 lần mà rát nhiều lần rồi.
Đang đi trong rừng, Triết Vũ, Tử Khiêm và Chấn Thiên bỗng giật mình bởi tiếng hét của 1 cô gái. Cả 3 lập tức way lại đằng sau và bắt gặp cảnh Tường Vi đang bị treo lủng lẳng trên 1 cái cây. mấy dây cuốn của nó quấn chặt chân Hàn Tường Vi và dốc ngược cô gái tội nghiệp theo kiểu chân hướng lên trời, đầu trúc xuống đất. Tường Vi vừa giãy giụa vừa la khóc: “cứu tôi với Âu Triết Vũ”. (hơ, lạ nhỉ? sao lại kêu cứu Triết Vũ, T/g tưởng phải kêu Tử Khiêm mới đúng chứ?) Âu Triết Vũ lập tức phát hoả, tạo lửa đốt cây. mấy chiếc dây cuốn tự dộng thả Tường Vi ra, Triết Vũ cũng đồng thời thu lại lửa. Tường Vi rơi thẳng xuống đất. Triết Vũ nhanh tay dang tay ra đỡ Hàn Tường Vi. Và Tường Vi nằm trọn trong vòng tay của Triết Vũ. yeah, tiếp đất an toàn ha.
TRIẾT VŨ (vẫn còn ôm Hàn Tường Vi): Này cô sợ đến vậy hả mà tim đập ghê thế
TƯỜNG VI (níu chặt Triết Vũ): Tất nhiên là tôi sợ rồi
TRIẾT VŨ (đột ngột thả Tường Vi ra làm cô gái rơi phịch xuống đất): Dù sao thì cô cũng đâu có sao. vậy thì đi tiếp thôi. lãng phí thời gian wa’ rồi
TƯỜNG VI (đau điếng cái mông): ôi cái mông khốn khổ của tôi. âu Triết Vũ. cậu là đồ tồi. sao cậu…
TRIẾT VŨ: cô dám nói với ân nhân của mình thế hả
TỬ KHIÊM: Triết Vũ, thôi nào. Tường Vi cậu đi tiếp được không? hay là để mình…
TƯỜNG VI (ngắt lời): được, tớ đi được.
CHẤN THIÊN: Tử Khiêm, cậu lo bò trắng răng rồi. mới có truyện cỏn con đó làm sao mà doạ được bạn đầu heo dũng cảm của chúng ta
TƯỜNG VI (nhìn Chấn Thiên bằng cặp mắt củ tỏi): nếu cậu bảo truyện tớ suýt chết là cỏn con thì cậu mới là đồ đầu heo đáy, Giang Chấn Thiên.
CHẤN THIÊN (cười gian sảo): vậy thì cô chết chắc rồi đầu heo. truyện vừa rồi mới chỉ là bắt đầu thôi. nhưng vì cô đã nói tôi thậm tệ vậy nên tôi sẽ không cứu cô nếu lần sau cô gặp truyện nguy hiểm đâu. hahahaha…
Tường Vi khẽ thở dài. ôi, cuộc đời sao mà bất hạnh vậy.
Khi cả 4 đã vào đến giữa khu rừng, 1tiếng động bỗng vọng lại chỗ họ. Triết Vũ chạy đầu tiên. Tử Khiêm, Chấn Thiên và Tường Vi cũng đuổi theo. rồi cả 4 đồng loạt dừng lại khi chứng kiến cảnh tượng có 1 không 2 đang xảy ra. Đỗ Kì Bình đang bị 1 con nhện khổng lồ đuổi theo. Đường Chí Kiệt thì đứng cạnh đó ôm bụng cười ngặt nghẽo. Lý Thiên Dã và Lăng Vô Kị thì đang làm gì đó với cái laptop và cái di động mang theo
TỬ KHIÊM: truyện gì đang xảy ra ở đây vậy
CHÍ KIỆT (lau nước mắt): có gì đâu. ten ngốc kia cậy mình là âm thanh nên đã sử dụng sức mạnh để nói chuyện với nhện khổng lồ. và tiếp đó thì không hiểu sao nhện lại đuổi theo đòi làm thịt tên kia nữa. bọn này không phải âm thanh nên không biết tiếng của nhện
CHẤN THIÊN: đúng là đồ ngốc. mà không có ai ra cứu tên điên đó ak
CHÍ KIỆT: tự làm tự chịu mà chú em. bọn này không rảnh hơi mà…Ủa? Công chúa Lá bài Hàn Tường Vi, sao em lại ở đây
TƯỜNG VI: anh hỏi Âu Triết Vũ ấy
TRIẾT VŨ: thì chẳng phải lần trước Thiên Dã bảo bọn em tìm 1 đứa con gái để lo chăm sóc mấy cái cây đấy sao?
CHÍ KIỆT: và em quyết định nhờ Tường Vi ak, nhưng…
TRIẾT VŨ: dù sao thì con ngốc này cũng không phải là phù thuỷ nên để cô ta làm chắc cũng không sao
THIÊN DÃ: vậy thì nhờ em nhé, Tường Vi. Đây là cây Scrollion- 1 loài cây có khả năg hút sinh khí và pháp thuật của phù thuỷ
TƯỜNG VI (hoá đá): Cái gì cơ?
TRIẾT VŨ: không sao đâu. nó không làm hại cô đâu. nó chỉ làm hại bọn phù thuỷ với sức mạnh yếu thôi. còn người bình thường như cô không bị ảnh hưởng đâu. Này, cầm lấy và mang nó về chăm sóc (hohho…ai bảo là không có truyện gì. nhầm to rồi nha. sẽ có truyện đấy. T/g thề, T/g hứa, T/g bảo đảm)
TƯỜNG VI (sợ hãi): đừng đùa vậy chứ. tôi…không. . tôi. .
TỬ KHIÊM: Tường Vi, năn nỉ cậu đó. giúp bọn tớ đi
ThIÊN DÃ: em sẽ không bị làm sao đâu. giúp bọn anh nha
TƯỜNG VI (giọng miễn cưỡng): thôi được. đành vậy chứ biết làm sao nữa
CHẤN THIÊN: Này, đầu heo. cẩn thận bị nó cắn nha
TƯỜNG VI (2 mắt tròn xoe): Cắn uk?
CHẤN THIÊN: đúng vậy, hoa của nó có thể vươn dài để cắn và hút sinh khí hay phép thuật của người khác
TỬ KHIÊM: Thiên, đừng có doạ Tường Vi. Đừng lo. nó chỉ cắn phủ thuỷ thôi.
TRẮC NGHIỆM TÂM LÝ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN
GIẢI THÍCH LUẬT CHƠI ngưòi chơi sẽ viết những tên mình nghĩ đến lên trên giấy vào các ô. ở mặt đằng sau, ở mỗi ô tương ứng sẽ có 1 kết quả (số 3 là số của người chơi naz)
Người chơi đầu tiên sẽ là: Hàn Tường Vi.
1. Âu Triết Vũ
2. Trúc Lam
3. Hàn Tường Vi
4. Anh
5. Giai Đình, Lana
6. Tử Khiêm, Thiên Dã
7. Kì Bình, Vô Kị
8. Chấn Thiên, Chí Kiệt
Kết quả mặt sau
1. muốn bị đá
2. muốn làm đối tác
3. người chơi
4. muốn đc nuôi dưỡng
5. đối thủ
6. muốn làm bạn thân
7. muốn nuôi dưỡng
8. muốn đá
Kết quả có vẻ rất hợp lí và ko có nhiều bất ngờ so với dự đoán. Tường Vi muốn bị Triết Vũ đá cho 1 phát, muốn làm đối tác với Trúc Lam, muốn được”anh”nuôi dưỡng (là ai vậy nhỉ), đối thủ là Giai Đình và Lana (ko mấy ngạc nhiên). muốn làm bạn thân với Tử Khiêm và Thiên Dã (trích nguyên văn lời LAna: “Hừ, đúng là cóc nhái muốn ăn thịt thiên nga”), muốn nuôi dưỡng Kì Bình và Vô Kị (khi nghe tin vô Kị ko có phản ứng gì còn đõ Kì Bình có vẻ shock ra mặt, hihi). và cuối cùng là muốn đá Chấn Thiên và Chí Kiệt 1 phát. Chấn Thiên đã nhìn Tường Vi bằng đôi mắt hình củ tỏi: “cô dám sao, đầu heo bị điên”. Tuy nhiên nhân vật chính của chúng ta đã thở phào nhẹ nhõm: “Vẫn còn hên chán. May là Chấn Thiên chứ chẳng may là Triết Vũ thì xui xẻo rồi. Chắc tàn đời quá!)
Lúc cả 8 người bắt đầu rời khỏi khu rừng thì Hàn Tường Vi bỗng nhảy múa loạn xạ như 1 đứa điên
TƯỜNG VI: truyện…truyện…gì…ì…đang…ng xảy ra với tôi thế này
CHẤN THIÊN (chép miệng): aiza, chắc là ngửi phải mùi hương của cây Bí ẩn rồi
Đường Chí Kiệt lập tức lẩm bẩm gì đó. Sau mấy giây, Tường Vi trở lại trạng thái bình thường. Đường Chí Kiệt thở phào nhẹ nhõm. Hàn Tường Vi mặt cắt không còn giọt máu. Lúc về đến kí túc xá Tường Vi vẫn chưa dám mở miệng ra nói 1 câu nào. trước lúc Tường Vi cùng chậu cây Scrollion về phòng, Triết Vũ nhìn Tường Vi hỏi
TRIẾT VŨ: cô sợ vậy sao, đầu heo? Cô thấy ổn không?
TƯỜNG VI (nổi cáu): Cậu nhìn tôi thế này mà bảo ổn hả. tôi sợ thật đấy và tôi cũng không thích mấy truyện đã xảy ra vào tối nay đâu. Cảm giác phải làm điều mình không muốn khiến tôi thấy khó chịu lắm. Còn cái cây chết tiệt này nữa chứ. Tại sao tôi phải chăm sóc? tôi đâu có liên wan gì tới truyện này mà bắt tôi làm
Nói xong Tường Vi ôm chậu cây bước vào phòng và đóng sầm cửa lại. bỏ mặc Âu Triết Vũ mặt đang tái dần đi: ‘giống quá, giống đến kì lạ”. lúc này trong đầu cậu hình ảnh 1 cô bé xinh như búp bê đang khóc lóc ầm ĩ. bên cạnh cô bé, 2 cậu nhóc con trạc tuổi đang gãi đầu gãi tai, không biết phải làm gì
—- Flash Back—-
- Huhuhu. ghét lắm. Carey ghét thấy đấy. Carey không thích mấy truyện đã xảy ra vào hôm nay đâu. Cảm giác phải làm điều mình không muốn khiến Carey thấy khó chịu lắm. tại sao mình phải chăm sóc cái cây chết tiệt này chứ? nó đã cắn mình! – Cô bé vừa nói vừa lau nước mắt
- Carey, bọn mình xin lỗi. đáng lẽ bọn mình không nên ép cậu…. tay cậu h còn đau không? cậu thấy ổn chứ, Carey – Triết Vũ vẻ mặt hối lỗi
- Cậu nhìn thế này mà bảo mình ổn hả? còn nữa mình sẽ không chăm sóc cây này đâu. ko bao h. để nó cắn mình thêm 1 lần nữa hả? mình không ngốc đến vậy đâu – Carey trừng mắt nhìn Triết Vũ- Xin lỗi nhưng mình nhận thấy mình có nghĩa vụ nhắc nhở 2 người nhớ cho việc chúng ta sẽ phải làm. – Chấn Thiên lên tiếng – Cậu sẽ không sao đâu, Carey. nó chưa kịp hút sinh lực và phép thuật của cậu mà. vì vậy làm ơn không khóc nữa. Anh Tường Luân sẽ lo đấy.
————————-
Bạn đang đọc truyện tại wapsite http://truyen-onlines.blogspot.com/ Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
http://truyen-onlines.blogspot.com/ – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động…!
————————-
Xem ra chiêu này có vẻ hữu hiệu. Vừa nghe thấy tên Tường Luân là cô bạn im bặt, không dám kêu ca gì nữa. Nhờ vậy mà 2 cậu bé cũng thở phào nhẹ nhõm như vừa trút được cả 1 gánh nặng. Cũng phải thôi, tội làm công chúa Carey khóc sẽ bị mọi người trừng phạt kinh khủng lắm. Và các cậu đã được nếm mùi đôi ba lần rồi. Lần nào cũng thật khó quên
—- Flash End—-
Tường Vi ôm chậu cây và bước vào phòng. đặt chậu cây xuống bàn cả người Hàn Tường Vi mệt rã rời, 2 mắt díu cả lại. Tường Vi quyết định leo lên giường ngủ. Khi cô vừa nhắm 2 mắt lại, cây Scrollion khễ động đậy. bông hoa của nó bắt đầu vươn dài và di chuyển về phía Tường Vi nằm. Các cánh hoa mở rộng hết cỡ giống như đang há miệng, sắp sửa đớp con mồi. 1 bóng đen xuất hiện phía cửa sổ. Bông hoa bỗng dừng lại và chuyển mục tiêu tới gần phía bóng đen kia. Có lẽ do wa’ mệt mỏi mà Tường Vi đã không nhận ra sự xuất hiện của 1 người lạ mặt ở trong phòng mình. Và khi người này lên tiếng thì cô đã chìm vào giấc ngủ sâu. ko nghe thấy gì nữa: “Muốn cắn cô gái đó ak? Cắn xong mày cũng sẽ chết luôn đấy. sức mạnh của Tường Vi bây h thay đổi rồi. ko giống lần trước nữa đâu. “. bóng đen di chuyển lại gần giường Tường Vi. nhìn cô gái đang ngon giấc nồng liền mỉm cười. “ngủ ngon nhé Thiên thần của anh. phải mơ thấy anh trong giấc mơ của em đó. Còn mày (way lại phía cái cây di chuyển y như người kia) thì hãy ngoan ngoãn là 1 cái cây bình thường trước mặt Tường Vi và mọi người đi. đừng để tao phải dùng đến bạo lực. (way lại nhìn Hàn Tường Vi) đến khi nào em sẽ nhớ lại mình là ai? anh không biết có nên để em phục hồi lại kí ức của mình không nữa. sức mạnh của em? phép thuật của em…anh e ngại nó sẽ khiến em phải khốn khổ. có lẽ em cứ như thế này sẽ tốt hơn chăng
“vừa mới sáng sớm, 3 người mò sang đây làm gì?”- Tường Vi trong bộ dạng ngái ngủ nhìn Triết Vũ, Tử Khiêm và Chấn Thiên.
“Ôi dào, tất nhiên là không phải wa đây chào buỏi sáng cô rồi. Bọn tôi wa xem chậu cây Scrollion có ổn không”- Chấn Thiên liến thoắng
“yên tâm đi, tôi không có băm cây đấy ra nấu canh đâu. tôi cũng không có ý định ăn thứ cây biết cắn người mà”- Tường Vi hết nhìn Chấn Thiên lại way sang 2 cậu nam kia
“Này đầu heo, cô phải chăm sóc cây Scrollion cho tốt vào. đó là loại cây mà Carey rất thích và yêu quý (không dám đâu), cây này mà chết thì cô cũng nói lời tạm biệt với Dracate đi là vừa”- Giang Chấn Thiên đe doạ
“Carey? ai vậy?”- Tường Vi mặt ngẩn ra
“một nhân vật được rất nhiều người yêu quý. cách đây 13 năm. đó là 1 siêu mẫu nhí nổi tiếng, 1 ca sĩ nhí tài năng và là 1 diễn viên nhí triển vọng. và 1 bộ phận nào đó biết rằng cô ấy là 1 phù thuỷ thiên tài. đừng nói với tôi là cô không biết công chúa Carey hay chưa nghe đến tên cái tên Carey bao h nhé”- Chấn Thiên nhíu mày
“thật sự là chưa. 13 năm trước, lúc đâý tôi mới 5 tuổi. làm sao mà tôi nhớ được Carey nào với Carey nào. Mà cô Carey đó bi h sao rồi. sao các cậu không để cô ấy chăm sóc cây Scrollion mà lại giao cho tôi. “- Tường Vi tò mò hỏi
“Vì Carey đã mất rồi. vào đúng sinh nhật 5 tuổi của cô ấy”- Triết Vũ giọng trầm buồn, ánh mắt xa xăm. khi nhắc đến tên Carey, đôi mắt cậu ấy sáng rực sự hạnh phúc. Bất giác Tường Vi cảm thấy chạnh lòng. tại sao Tường Vi bỗng muốn khóc thật to. có cái gì đó uất nghẹn ở trong lòng. Tường Vi thấy đau lắm. Cô có cảm giác đã mất đi 1 điều gì đó wan trọng? Thực ra cô đã đánh mất điều gì? Cô đã bỏ quên cái gì chăng? có thể lắm chứ? phải không?
“giờ học gì mà chán òm”- Trịnh Trúc Lam ngáp ngắn ngáp dài, hết quay ngang rồi quay ngửa – “Thầy!!! tiết này chơi cái gì đi. học chán thế này làm sao bọn em tiếp thu được?”
“Trịnh Trúc Lam, em…”- Thầy giáo nhìn Trúc Lam toé lửa nhưng không hiểu sao thầy lại gật đầu đồng ý – “thôi được…nếu Trịnh Trúc Lam tiểu thư đã muốn…Vậy bây h em muốn làm gì”
Tội nghiệp thầy Văn Trực. Mà không phải chỉ có riêng mình thầy thôi đâu. ông thầy này không phải là người duy nhất không dám ho he, động chạm gì tới Trịnh”tiểu thư”. Mà cũng dễ hiểu thôi, Trịnh Trúc Lam có khả năng tàng hình. cô ta thường lợi dụng sức mạnh của mình để rình rập những điều bí mật, khuất tất của người khác. Đó còn là chưa kể tới việc bố cô ta là 1 trong những cổ đông lớn nhất của Dracate. Nhưng có 1 điều thú vị xảy ra ở đây. Việc các giáo viên hay hiệu trưởng của trường kiêng nể Giang Chấn Thiên và Trịnh Trúc Lam thì đã wa’ rõ nhưng riêng Âu Triết Vũ, mọi người còn sợ cậu ta hơn, kể cả 4 vị hiệu trưởng cũng không dám làm phật ý Hoàng tử Hắc ám. chẳng lẽ là tại hắn quá mạnh uk? vì tuy là hắn giàu thật nhưng không phải là cổ đông của trường nên sao giáo viên lại phải sợ hắn chứ?
“Em nghe nói thầy đã từng dạy anh Tường Luân khi anh ấy còn sống phải không? hay…thầy kể chuyện về anh ấy cho bọn em nghe đi”- Trúc Lam năn nỉ
“Truyện về Hạ Tường Luân uk? tôi cũng không biết gì nhiều đâu”- giọng thầy Văn Trực trầm ngâm – “tôi còn nhớ rất rõ Tường Luân là 1 cậu học trò rất ngoan, rất tài giỏi và thông minh. Nhìn cậu ấy đẹp trai lắm. Hạ Tường Luân luôn được mọi người yêu mến, chào đón. Tường Luân và Dyland là 1 cặp bài trùng đấy. Hai người ngồi cùng bàn và nhà cũng gần nhau.
“Thầy. Điều đó bọn em biết rồi. thầy kể truyện khác đi”- Lana lên tiếng
“vậy các em biết vụ Tường Luân thi đấu với Công chúa Carey chưa? Hai người họ thi nhau xem ai nhận được nhiều sự yêu mến hơn”- Mắt thầy sáng rực đầy vẻ ngưỡng mộ khi nhắc dến cái tên Hạ Tường Luân hay Công chúa Carey
“ak, vụ này thì mới đấy. thầy kể đi”- Trúc Lam háo hức
“Hôm đó Công chúa Carey đến trường mình, các hs biết được tin này liền bỏ học ra đón cô ấy. các giáo viên vô cùng bực mình nhưng không biết làm cách nào để bắt hs vào lớp được. Thầy nhớ ngay cả mấy em học sinh lớp 1 mới vào cũng dám chống lại lệnh. Hình như trong số đó có cả Đường Chí Kiệt và Đỗ Kì Bình thì phải. Tường Luân đã phải ra giải tán đám đông. Sau đấy, cậu ấy còn mắng Công chúa Carey 1 trận vì tội gây ra truyện lộn xộn này. Công chúa Carey rất ấm ức vì việc đó. Cô bé ấy quy cho Tường Luân là đang ghen tị với cô ấy vì mọi người wan tâm tới cô ấy hơn. Thế là 2 người đó quyết định phân tranh thắng bại. Dyland và Thiên Dã đã rất khó xử không biét giúp đỡ ai, đứng về phía người nào”
“Vậy kết quả cuối cùng thế nào? anh Tường Luân hay Công chúa Carey thắng? Mà không biết Công chúa Carey tên thật là gì?”- Giai Đình thắc mắc
“Uhm…kết quả hả? Có tổng cộng 8591 phiếu được phát ra. Số phiếu của Tường Luân là 4295 còn của Công chúa Carey là 4296″
“Ak, vậy là Công chúa Carey thắng uk?”
“không. kết quả hoà. vì 2 người này vốn dĩ không được phép tham gia bình chọn nhưng sau đó giám khảo phát hiện ra Hạ Tường Luân đã lén bỏ 1 phiếu cho Công chúa Carey. ”
“Sao lại thế được. Số phiếu phát ra lẻ mà. Chẳng lẽ có người đã không tham gia bình chọn mà nhường lại phiếu cho anh Tường Luân uk?”- Trúc Lam nhíu mày
“là ai đã làm vậy?”- Giai Đình không dấu nổi vẻ tò mò
“Thầy không biết. Tường Luân không khai. mới đầu mọi người nghĩ là do Dyland. và ai chẳng biết Dyland rất khó xử khi 2 người Tường Luân và Carey thi đấu, 1 người là bạn thân, còn 1 người là cô bé mình yêu thương như em gái. nhưng sau phát hiện ra Dyland đã bỏ phiếu cho Công chúa Carey (anh này trọng sắc khinh bạn naz). nên giả thiết này bị loại bỏ”- Thầy giáo gõ mấy ngón tay xuống bàn rất ung dung
“Lá phiếu anh Tường Luân lấy là của Lí Thiên Dã. “- Triết Vũ bỗng lên tiếng. lập tức mọi người trong lớp liền đổ dồn ánh mắt về phía cậu ta
“Cái gì? Sao cậu biết, Triết Vũ”- Tử Khiêm sửng sốt
“không biết mới lạ. Thiên Dã luôn coi anh Tường Luân là anh trai của mình. Tường Luân là người đã chăm sóc Thiên Dã từ nhỏ. Thiên Dã không bao h quên ơn đó của anh Luân. và anh ấy thề dù truyện gì xảy ra cũng luôn đứng về phía anh Tường Luân. vì vậy cuộc thi này đã khiến anh ấy vô cùng bối rối. Anh ấy đã ném phiếu đi và Tường Luân vô tình lượm được. và tất nhiên Tường Luân sẽ bỏ phiếu cho Carey rồi”- Chấn Thiên kể lại
“đừng nhìn bọn tôi như vậy chứ. truyện có thật đấy. Hôm trước Thiên Dã uống say nên đã khai hết mà”- Triết Vũ nhún vai
“Thầy nè, thực ra anh Tường Luân và Công chúa Carey có wan hệ gì với nhau vậy? và cô ấy có sức mạnh gì? – Lana đăm chiêu
“Cái đó thì thầy nghĩ là các em nên hỏi Triết Vũ hoặc Chấn Thiên”
“Triết Vũ và Chấn Thiên thì liên wan gì tới truyện này”- Giai Đình sửng sốt nhìn Triết Vũ không chớp mắt
“Chẳng lẽ các em không biết Vũ và Thiên là bạn thân của Công chúa Carey sao”- Thầy Văn Trực nhìn mấy cô cậu học trò”iu quái”sửng sốt không kém
Cả lớp ngoại trừ thầy giáo, âu Triết Vũ, Giang Chấn Thiên, Trần Tử Khiêm và Hàn Tường Vi ai cũng đờ người ngạc nhiên
“Vũ, vậy ra cậu là bạn của Công chúa Carey và anh Tường Luân uk?”- Lana nhìn Triết Vũ chăm chú
“Vũ, sao cậu không nói cho bọn tớ biết”- Giai Đình 2 mắt tròn xoe
“Thiên, cậu khá lắm. Dám giấu cả tôi cơ ak? Còn cậu nữa Tử Khiêm. cậu cũng biết trước truyện này rồi phải không?”- Trịnh Trúc Lam mặt hầm hầm
Đúng lúc đó Hàn Tường Vi xin ra ngoài nghe điẹn thoại. đó là điện thoại của Nhược Ninh. Cô ấy muốn thông báo với Tường Vi là cô ấy sẽ sang Anh du học vào tháng sau và hẹn gặp Tường Vi nói chuyện. Nghe xong tin này, Tường Vi cảm thấy lỗ tai mình lùng bùng và chân tay bủn rủn. không hiểu sao 1 nỗi cơ đơn, trống trải bỗng ùa vào trái tim bé nhỏ của Tường Vi. Cô gái lững thững bước vào lớp nhưng rồi giọng của cậu bạn Chấn Thiên đập vào tai cô.
Chấn Thiên: Đúng, bon này đã chứng kiến cái chết của Carey và anh Tường Luân. . tôi nhớ hôm đó là sinh nhật tròn 5 tuổi của Công chúa Carey, 5 người bọn tôi – anh Tường Luân, Dyland, Thiên Dã, Triết Vũ và tôi đã kéo cô ấy vào trung tâm khu rừng bí ẩn và tổ chức tiệc sinh nhật. Đang giữa tiệc vui thì bỗng xuất hiện 1 toán phù thuỷ của phe chống đối học viện. đứng đầu là Daniel
Triết Vũ: tình hình lúc đó vô cùng hỗn loạn. anh Tường Luân đối phó với Daniel, Carey đối phó với em gái của Daniel. Con đó cũng trạc tuôi bọn mình thôi. Còn 4 người bọn mình đánh nhau với bọn còn lại. Rồi có 1 kẻ đánh lén Carey, anh Tường Luân đã lao ra đỡ cho cô ấy và bị thương nặng. Sau đấy mọi truyện diễn ra quá nhanh. Bọn bên chống đối Dracate xuất hiện ngày càng nhiều. 4 người bọn tôi đã bị vô hiều hoá. Chỉ có Carey và anh Tường Luân là chưa bị phong toả
Chấn Thiên: rồi anh Tường Luân sử dụng sức mạnh ánh sáng của mình đánh văng Daniel xuống vực. giết được Daniel anh Tường Luân đã kiệt sức. bọn chống đối dồn anh ấy về phía vực núi
Triết Vũ: Lúc đó anh ấy đã hỏi Carey: “Em có sợ chết không, Carey”và cô ấy nhìn thẳng vào mắt anh ấy giộng cương quyết: “không, em không sợ. Chỉ cần anh Tường Luân ở bên cạnh thì em không sợ gì hết”. Rồi anh ta nắm lấy tay của Carey và nhảy xuống vực núi. Hai người đó, 2 người họ…
Chấn Thiên: Triết Vũ…sau đó thì giáo viên trường mình đến, bọn mình được cứu. Còn 2 người đó thì…Bọn chống đối Dracate đã bỏ chạy, trước khi đi, em gái Daniel còn trừng mắt nhìn bon tôi kêu sẽ way lại trả thù cho anh trai mình…Bọn tôi đã cố tìm xác của anh Tường Luân và Công chúa Carey nhưng không được…Carey…
Triết Vũ (ánh mắt vô cùng sầu não, ảm đạm, không 1 chút sức sống): đáng lẽ Carey đã không chết nếu anh Tường Luân không kéo cô ấy nhảy cùng. Carey của mình…
Tử Khiêm: h thì tớ đã hiểu tại sao cậu lại hận anh Tường Luân đến vậy
Giai Đình (giọng buồn so): Thì ra đến tận bi h cậu vẫn chưa quên được Công chúa Carey và vì vậy cậu đã không cho mình 1 cơ hội nào. Ngày trc cậu nói là cậu đã có người con gái ở trong lòng. mình cứ tưởng là Triết Vũ ghét mình nên mới nói vậy…thì ra lại đúng là sự thật.
Tường Vi (nhìn Triết Vũ không chớp mắt): Nếu bi h cả 2 người đó còn sống thì sao
Chấn Thiên: không thể có truyện đó đc đâu, đầu heo ak. Chắc chắn là 2 người họ chết rồi. 2 người họ đã rời xa bọn tôi thật rồi.
Tường Vi: Xem ra 2 cậu có vẻ đau buồn wa’ trc cái chết của bạn mình mà không nghĩ ra đc truyện gì xa xôi. tôi không hiểu rõ lắm về truỵen của mấy người, cũng không biết Tường Luân hay Carey là ai nhưng tôi dám bảo đảm chắc chắn 2 người họ chưa chết, chí ít là cũng chưa chết ngay khi nhảy xuống vực. nếu họ đã chết thì phải thấy xác của họ chứ làm gì có truyện tìm không ra.
Triết Vũ (nhìn Tường Vi ánh mắt lạnh lùng): Này đầu heo, cô biết tại sao tôi còn sống được đến tận h này không? là bởi vì trong suốt 13 năm nay, tôi vẫn sống bằng hi vọng và niềm tin cô vừa nói. vì tôi vẫn luôn hi vọng, ngay cả lúc ngủ trong giấc mơ, tôi cũng cầu nguyện Carey và cả anh Tường Luân nữa 1 ngày nào đó sẽ xuất hiện, sẽ quay trở về. Và chúng tôi sẽ lại sống vui vẻ bên cạnh nhau như ngày trước
Tường Vi (cáu kỉnh): Tôi chẳng quan tâm. Mấy người xem ra có vẻ rất thích sống với hoài niệm nhỉ? Vậy thì cứ đi mà sống tiếp với mấy cái kỉ niệm đau buồn đó 1 mình đi. đừng có lây buồn sang cho người khác nữa. ngày gì thế này không biết, toàn chết chóc với xa cách biệt li. Rõ là vớ vẩn mà.
Rồi Tường Vi bỏ ra ngoài. Vừa bước wa cánh cửa lớp, nét mặt Tường Vi trở nên vô cùng băng giá. Ánh mắt thoáng chút buồn rầu, đau khổ. “Nếu thích cái cô Carey đó đến vậy thì sao cậu không chết cùng cô ta luôn đi. tại sao còn sống để mà phải đón nhận đau đớn như vậy. Cậu đã có người con gái trong lòng rồi. 1 ác ma đội lốt thiên thần như cậu cũng biết yêu, cũng phải khổ sở trong tình duyên vậy ak, Âu Triết Vũ. Tại sao cậu lại chung tình với cô gái đó như vậy. Lúc đó cậu còn wa’ nhỏ, tình cảm đâu thể sâu sắc vậy chứ. hãy quên cô gái đó đi nếu không cậu sẽ tiếp tục đau. mà tại sao tôi lại phải wan tâm xem cậu có đau không? tôi ghét cậu, Âu Triết Vũ. mỗi lần ở bên cạnh cậu, tôi đều không còn là mình nữa. tim tôi đập nhanh hơn, luôn hướng đôi mắt về phía cậu nhưng nào cậu có phát hiện, nhận ra. Cảm giác gì đó lạ lắm cứ len lỏi vào tim tôi. Đau. Thật sự rất đau. giống như mỗi lần nhìn thấy bóng hình mờ ảo đó – bóng hình của 1 người tôi không biết cứ xuất hiện trong mỗi giấc mơ của tôi. Trong khi đó tại phòng 605, kí túc xá cho sinh viên Dracate, có 1 anh chàng rất đẹp trai đang nói chuyện qua điện thoại (may mà T/g nhanh chân, lẻn được vào phòng nghe trộm. khà khà. anh đẹp trai oy, anh chết chắc rồi. )
Thiên Dã: Dyland, anh nói thật đấy hả? có khả năng em gái của Daniel đã trà trộn vào làm hs của trường Dracate rồi uk?
Dyland: không phải có khả năng mà là chắc chắn luôn đấy. Vấn đề bây h chỉ là liệu cô ta có hình dạng ra sao? đã vào được Dracate bao lâu và đã biết được những truyện gì rồi
Thiên Dã: được rồi, em sẽ điều tra vụ này. Nhân tiện anh có biết Công chúa Lá bài Hàn Tường Vi không?
Dyland: Công chúa lá bài ak? uhm…1 chút. sao? có truyện gì hả? nghe đâu cô ta khá xinh đẹp nhưng IQ bình thường, tôi cũng chưa gặp bao h. và tôi được biết cô ta bói tú khá chuẩn, chính xác 95%. sống 1 mình, không có người thân, họ hàng. Cô ta trọ ở số nhà 12 đường Night Roland. Có 1 người bạn thân, tên là Nhược Ninh gì đó, rất giàu có và học giỏi. Nhưng sao tự dưng cậu lại hỏi về cô ta vậy
Thiên Dã: cũng không có truyện gì đâu. chẳng qua tò mò vì cô ta là hs mới chuyển tới và…
Dyland: Khoan đã nào, Thiên Dã. ko phải cô ta là người bình thường uk?
Thiên Dã: thì đúng là vậy đó. truyện này kể ra cũng dài, thôi để hôm nào gặp nhau em sẽ kể cho anh nghe sau. nhưng cô ta có nét gì đó khá quen. hôm nào anh thử về trường gặp cô ta được không
Dyland: uk, tôi biết rồi. còn truyện gì nữa không
Thiên Dã: không. nhưng dạo này mọi học viên của Dracate càng ngày càng wan tâm hơn về cái chết của anh Tường Luân và Carey cũng như mối wan hệ giữa 2 người ấy
Dyland: truỵen đó thì cũng dễ hiểu thôi mà. chỉ cần họ biết sức mạnh của Carey họ sẽ có câu trả lời ngay. Các học viên Dracate đều biết Tường Luân có năng lực của ánh sáng và đó cũng là năng lực kế thừa từ dòng họ ánh sáng cao quý. Chỉ có những người thuộc dòng họ này mới có thể điều khiển ánh sáng. Nhưng họ không biết các thành viên của gia tộc ánh sáng có 2 sức mạnh. và Tường Luân cũng có 2 sức mạnh. Còn Công chúa Carey thì…
Cũng ngay lúc đó tại 1 nơi khác (là nơi nào thì T/g chịu. T/g là người mù đường mà, hix)
Người 1: Thưa chủ nhân, tiểu thư vẫn ổn ak. Hiện h cô ấy vẫn chưa nhớ ra truyện gì
Người 2: Ta biết.
Người 1: vậy tại sao chủ nhân lại có vẻ lo lắng vậy ak
Người 2: Vì ta không biết có nên giải phong ấn cho tiểu thư nhớ lại không nữa. Ta đã phong ấn cho nó quên đi mọi truyện đã xảy ra. Có vẻ nó đang sống rất vui vẻ với 1 thân phận mới. Ta không biết có nên phá vỡ đi sự bình yên đó không nữa. nhưng ta lại cần nó giúp đỡ ta trong việc tìm hiểu nội bộ Dracate. muốn phá huỷ Học viện Dracate thì ta cần phải biết tình hình của 4 hiệu trưởng. dẹp giặc phải bắt tướng giặc. Câu nói đó không sai đâu. nhưng như vậy thì tiểu thư sẽ…NGOẠI TRUYỆN: A BRAVE PRINCESS – Bông hoa can đảm nhất.
Địa điểm: – kí túc xá cho hs khối cấp 2 Dracate
- Sân trường Dracate
- Phòng hiệu trưởng trường Dracate
Nhân vật:
1. Công chúa Carey: Angel Princess of Magic – 5 tuổi
2. Hạ Tường Luân: đệ nhất hoàng tử của Dracate – 12 tuổi
3. Âu Triết Vũ: Tiểu Hoàng tử Trí tuệ – 5 tuổi
4. Giang Chấn Thiên: tiểu hoàng tử ấm áp – 5 tuổi
5. Lý Thiên Dã: hoàng tử ngọt ngào – 6 tuổi
6. Dyland: đệ nhị hoàng tử của Dracate – 12 tuổi
7. Lynxia Queen: Ác ma sấm sét – 11 tuổiTại phòng 201 kí túc xá cho hs cấp 2 Dracate, đang có 1 cậu nhóc và 1 cô nhóc nói chuyện với nhau. Cậu nhóc nhìn y hệt 1 hoàng tử, trông rất lịch sự và cao quý. Cô bé mái tóc quăn từng lọn được thả bồng bềnh, mặc 1 chiếc váy trắng, cổ thắt nơ trắng, đeo găng tay trắng, đi 1 đôi giày búp bê màu trắng.
Tường Luân: Carey, em về nhà đi. năm sau em cũng sẽ được vào học ở Dracate mà. em vội làm gì chứ
Carey: ứ ừ. em muốn vào đây học luôn cơ. em không thích rời xa anh Tường Luân đâu, cả anh Dyland và anh Thiên Dã nữa. ở nhà Triết Vũ và Chấn Thiên cứ trêu trọc, bắt nạt em hoài
Tường Luân (ánh mắt nghi ngờ): bọn nó bắt nạt em hay là em bắt nạt 2 đứa nó. Em dùng từ cho chính xác đi. Còn nữa, nếu chúng nó có trêu trọc em thì cũng chỉ vì 2 thằng nhóc đó quá thích em và muốn gây ấn tượng khó quên với em thôi
Carey: thật mà, 2 cậu ấy cứ trêu em suốt. Triết Vũ thì luôn miệng bảo chắc chắn sau này cậu ấy sẽ kết hôn với em. Còn lâu nhá, em chỉ thích ở bên cạnh anh Tường Luân thôi. em sẽ không lấy Triết Vũ đâu. Còn Chấn Thiên thì nói em sẽ ế chồng. Chỉ có Triết Vũ dở hơi mới đi rước em vê làm vợ. đúng là hư anh nhỉ? Carey làm sao mà ế chồng được. Chẳng phải anh Dyland và anh Thiên Dã còn đang lo đám cưới sau này của em sẽ bị phá vì có quá nhiều người phản đối. Vì em được quá nhiều người yêu mến nên người kết hôn với em sẽ rất phải khổ trong việc giữ vợ
Tường Luân: ừ, Chấn Thiên hư thiệt. sao lại dám nói Công chúa Carey của chúng ta ế chồng chứ (lấy tay xoa đầu Carey) Carey là nàng công chúa dễ thương, đáng yêu nhất thế gian này. Tất cả mọi người đều mong muốn được gặp em, được ở bên cạnh và bảo vệ em. em sẽ không bao h thấy cô đơn hay lẻ loi đâu, Carey ak…Hử?… (mặt nhăn nhó)
Carey (lo lắng): Anh, anh sao vậy? anh lại nhìn thấy điều gì của tương lai rồi đúng không
Tường Luân (nở nụ cười ấm áp): uk, nhưng Carey đừng lo. anh lại nhìn thấy bí mật của Ngũ hành thôi
Carey: Lại là bí mật đó hả? Anh đừng lo, dù xảy ra truyện gì Carey sẽ bảo vệ mọi người
Tường Luân: uk, mà em không ra ngoài chơi ak? Vũ với Thiên đang ở ngoài hả
Carey: em cũng định đi bi h đây…nhưng anh không ra ngoài chơi cùng bọn em ak
Tường Luân: Anh cũng muốn lắm nhưng bi h anh đang rất bận. để khi khác nha em
1 lúc sau, tại sân trường Dracate, mọi người đang túm tụm lại
Tường Luân: truyện gì đang xảy ra ở đây vậy? ủa? sao tượng con khổng tước- biểu tượng của trường mình lại bị vỡ vụn ra thế? ai đã làm truyện này hả
Một cậu bé đẹp trai, vẻ mặt tinh nghịch khẽ chau mày: Em nghe nói là tượng khổng tước bị Công chúa Carey làm vỡ. còn thực hư ra sao, em không rõ
Tường Luân (sửng sốt) Cái gì? là Carey làm uk? Sao có thể chứ? Vậy h nó đang ở đâu
Cậu bé bên cạnh, nhìn cũng đẹp trai không kém cậu bé kia nhưng gương mặt có vẻ chững chạc hơn: Công chúa Carey đang ở phòng hiệu trưởng cùng anh Dyland với Thiên Dã, Triết Vũ và Chấn Thiên.
Tường Luân nghe đến đó liền vut chạy đi để lại 2 thằng bé gương mặt ngơ ngác
Thằng bé có gương mặt tinh nghịch: Chí Kiệt, cậu đoán xem việc này có phải là do Công chúa Carey gây ra không? mọi người đều bảo là do cô ấy ham chơi đã vô tình làm vỡ tượng Chu tước
Thằng bé có gương mặt chín chắn hơn: Kì Bình ngốc, cậu cũng nghĩ vậy hả? tôi thì khác. tôi lại nghĩ Công chúa chẳng liên quan gì tới truyện này đâu
Thằng nhóc Kì Bình: sao cậu biết? cậu chắc chứ, Kiệt
Cậu bé Chí Kiệt: chắc. Cậu nghĩ công chúa Carey của tớ là ai hả? 1 con nhỏ hậu đậu ak? nên nhớ Công chúa là ai. ngay cả 1 thằng ngốc như cậu còn chưa gây ra truyện tày đình như thế thì thủ phạm vụ này không bao h có thể là Carey công chúa.
Tường Luân lập tức chạy đến phòng hiệu trưởng và mở cửa bước vào
Hiệu trưởng cấp 2: Công chúa Carey, em đừng khóc nữa. hãy nín đi và kể cho mọi người ở đây nghe truyện gì đã xảy ra
Carey: huhuhu…em không biết. em không làm gì cả
Lynxia Queen: này, công chúa Carey. cô đừng tưởng mình được yêu quý rồi muốn làm gì thì làm nhé! đã gây ra lỗi mà còn không biết nhận. Cô không biết chữ”chịu trách nhiệm”là gì uk?
Carey (oà khóc nức nở): Chị Lynxia, hức hức…em…chị…rõ ràng là…
Tường Luân: rõ ràng là sao hả? Rõ ràng cái gì? Carey, em mau kể lại mọi truyện đi. em có biết biểu tượng của trường là rất wan trọng không hả? em mau nhận lỗi đi. Lynxia nói phải đấy
Carey: em…không làm thật mà…huhu…anh không tin em uk
Tường Luân: anh còn lạ gì em nữa. đi đến đâu là gây ra đổ vỡ đến đấy. em…Thưa các hiệu trưởng, thay mặt Carey em xin nhận lỗi, em sẽ…
Hiệu trưởng Cấp3: không sao đâu Tường Luân. đừng lo
Carey: em đâu có làm gì sai mà phải xin lỗi chứ
Tường Luân: đến h còn chưa biết hối cải hả? anh dạy em như thế hả Carey? em làm anh rất thất vọng, biết không
Carey nhìn Tường Luân vô cùng buồn bã và uất ức bỏ chạy ra ngoài. Triết Vũ, Chấn Thiên lập tức đuổi theo. nhưng Carey đã biến mất nên 2 người phải chia nhau ra tìm. trong lúc đó, cô công chúa bé nhỏ Carey đang ngồi khóc 1 mình trên tầng thượng của khu PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC
Carey: sao không ai chịu tin mình chứ? mình không làm thật mà huhu
Triết Vũ (đột ngột xuất hiện, mồ hôi đầm đìa): ra là cậu đang ngồi khóc ở đây hả? tớ đi tìm cậu nãy h đó Carey. mệt nuốn chết luôn (tiến sát lại gần Carey, lấy khăn mùi xoa ra và lau nước mắt cho Carey) Cậu là đồ ngốc, Carey ak. Phải gọi cậu là”đầu heo”mới hợp. ai bảo cậu là không có ai chịu tin cậu. vớ vẩn quá, ít nhất là luôn có tớ tin cậu rồi. Carey đã nói không làm thì nhất định không phải là Carey gây ra. mình, Thiên, anh Dyland và Thiên Dã đều hiểu mà
Carey: huhuhu…nhưng anh Tường Luân không tin Carey, không thương mình nữa rồi
Triết Vũ (phì cười): Carey thật là ngốc hết thuốc chữa mà. đáng lẽ mình không nói ra thì Carey cũng phải tự biết chứ? Chẳng phải cậu luôn tự nhận mình rất thông minh sao. Lúc nãy Carey không nhìn tháy ánh mắt lo lắng của anh Tường Luân sao? mồ hôi anh ấy đầm đìa chứng tỏ anh ấy đã chạy rất nhanh đến phòng hiệu trưởng để xem tình hình của cậu thế nào đấy. vậy cậu nghĩ xem anh ấy có thương cậu không
Carey: Vậy là có rồi. anh Tường Luân có thương Carey. Ủa…Vũ cũng mồ hôi đầm đìa kìa. Vũ chắc chắn rất lo lắng cho mình phải không? Cảm ơn Vũ nha
Triết Vũ: uk, biết thế thì được. vậy cười 1 cái đi rồi quên hết ưu phiền nhé
Carey (cười tươi): uk, Vũ là hoàng tử tuyệt vời nhất. cảm ơn vì đã động viên, an ủi mình. ở bên cạnh Triết Vũ, mình luôn cảm thấy an toàn và hạnh phúc. Hãy hứa là Vũ sẽ luôn ở bên cạnh Carey mọi lúc mọi nơi, mãi mãi nhé
Triết Vũ: uk, mãi mãi
Carey: ngoắc tay, ngoắc tay đi
Triết Vũ: uk thì ngoắc tay nào
Carey: được rồi, vậy Carey sẽ kể cho Vũ nghe. Người làm vỡ tượng khổng tước là chị Lynxia không phải là mình
Triết Vũ (ngạc nhiên): sao cậu biết? mà sao lúc nãy cậu không nói ra
Carey: tại mình sợ. mình đã nhìn thấy chị ấy dùng sét đánh vỡ khổng tước mà. Chị ấy doạ nếu mình nói ra, chị ấy cho 1 mồi sét đánh Carey thành than luôn
Triết Vũ (tức giận): đúng là đồ ác ma. ngay cả 1 đứa trẻ con cũng doạ. mà cậu đúng là đồ đầu heo, đồ con nít. Sao lại đi sợ những gì chị ta nói. chị ta không dám làm gì cậu đâu và chị ta cũng không thể làm gì cậu được. Carey, đi thôi, tớ sẽ nói với các hiệu trưởng
Carey: không, không được. Chị ấy đánh chúng ta thành than luôn đấy
Triết Vũ: sợ gì? tớ sẽ đốt chị ta. lúc đấy thử xem ai mới là than
Sau đó Triết Vũ nắm tay Carey đến phòng hiệu trưởng
Dyland: Cuối cùng thì 2 đứa cũng đã chịu về rồi đấy. tưởng 2 đứa ngủ luôn ở ngoài kia rồi
Triết Vũ: Thưa thầy, Carey không phải là người làm vỡ tượng khổng tứoc đâu mà đó là…
Hiệu trưởng cấp 1: Là Lynxia Queen. chúng tôi biết hết rồi
Triết Vũ+Carey: Sao ak? mọi người đã biết hết rồi? bằng cách nào chứ
Chấn Thiên: là nhờ anh Tường Luân thông minh đã phát hiện ra mưu kế của mụ Lynxia Queen đó
Tường Luân: Xin lỗi em nhé, Carey vì lúc nãy đã mắng em như vậy. khi đấy anh chỉ giả vờ thôi. anh làm thế để Lynxia chủ wan để lộ sơ hở. lúc ở sân trường, anh wan sát các mảnh vỡ có vết sám đen. Anh đã nghĩ có lẽ đó là do bị sét đánh nên lúc thấy Lynxia trong phòng hiệu trưởng anh đã ngầm wan sát cô ta
Thiên Dã: rồi anh Tường Luân bí mật bảo anh đi tìm cậu bạn mới chuyển tới lớp anh – Lăng Vô Kị và bảo cậu ta tới đọc kí ức của mụ Lynxia
Triết Vũ: Vậy h cô ta đâu
Tường Luân: cô ta đã bị đình chỉ học 1 tháng rồi…Carey, em không sao chứ. đừng giận anh nha. đáng ra anh nên…
Carey (chạy lại ôm chầm Tường Luân): em biết rồi. Cảm ơn anh và mọi ngườiCả trường học nhao nhao cả lên
- Các cậu ơi biết tin gì chưa? Công chúa Carey can đảm và tài giỏi của chúng ta đã đánh bại 2 kẻ chống đối học viện đó. Chỉ 1 mình cô ấy mà đã xử lí gọn cả 2 tên
- Xì, tin đó xưa rồi bạn ak. tin mới nè, hôm wa Công chúa Carey và anh Tường Luân đã song kiếm hợp bích chiến đấu với 1 toán 10 người và họ đã giành chiến thắng vẻ vang, oanh liệt
- Thế mà cũng gào là tin mới. sáng nay tớ đã nhìn thấy công chúa và Tiểu hoàng tử trí tuệ Âu Triết Vũ tay trong tay, đi chơi khắp thành phố nhé. nhìn 2 người họ rõ là đẹp đôi. đúng là cặp đôi tài sắc vẹn toàn
- không biết khi nào Công chúa Carey, âu Triết Vũ và Giang Chấn Thiên mới nhập học nhỉ. thật mong chờ ngày được học chung trường vơí 3 người họ wa’. tớ muốn kết bạn với họ
- Đừng mơ nữa. nhóm 6 người họ đẳng cấp vậy chúng ta còn lâu mới bon chen vào được. Cậu nghĩ cậu là ai chứ? ko xứng đâu
- Nhóm 6 người là sao?
- Thì anh Tường Luân, anh Dyland, Thiên Dã, công chúa Carey, Triết Vũ và Chấn Thiên đó. 6 người họ chơi với nhau từ nhỏ nên thân thiết lắm
- Ờ ha, đúng là toàn những người đẳng cấp
- Nghe nói, các anh chị bên đại học và cấp 3 cũng rất nể họ, không ai dám đụng chạm gì dến 6 người này đâu
- Uk, đó là điều đương nhiên. mà các cậu biết tin gì chưa? Lynxia Queen đã gia nhập vào bọn chống đối Dracate đấy
- Nhắc tới con nhỏ đó là thấy điên người. con xấu xa dám vu oan giá hoạ cho Công chúa đáng yêu, hiền lành của chúng ta chứ? đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, ngậm máu phun người, đê tiện bỉ ổi
- Sắp tới sinh nhật của công chúa Carey rồi đấy. các cậu định tặng quà gì cho cô ấy. hi vọng cô ấy sẽ tổ chức tiệc và sẽ mời bọn mình tới tham dự. nếu được vậy thì quả là vinh hạnh cho chúng ta nhỉ
- Lại còn phải nói. tớ chỉ sợ công chúa Carey còn không biết tới sự tồn tại của chúng ta ý? vậy cô ấy sao mời mình được
Tại trường Dracate, sinh nhật công chúa Carey 5 tuổi
Tường Luân: Carey, em nhận được nhiều quà quá nhỉ
Carey (mặt song song với trời): tất nhiên rồi. vì rất nhiều người yêu quý em mà
Triết Vũ (lắc đầu ngao ngán): Lại”chảnh”rồi
Chấn Thiên: đồ công chúa hợm hĩnh ngạo mạn
Carey (mặt đỏ phừng phừng): Này, âu Triết Vũ, giang Chấn Thiên. hôm nay là sinh nhật tôi mà 2 người không thể nể tôi 1 chút uk? sao cứ bắt bẻ, trêu trọc tôi hoài vầy
Thiên Dã: thôi đi 2 cậu. trọc nữa là có người lăn ra đất giãy đành đạch ăn vạ đấy. nhức tai người khác lắm chẹp…chẹp…
Carey: mấy anh thật là độc ác. em ghét các anh
Dyland: oh cái cô này lạ nhỉ? thế từ trc đã có ai nói mến cô chưa mà cô ghét. em hoang tưởng hả Carey? (mọi người cười vang)
Carey (oà khóc nức nở): em không chơi với mọi người nữa huhu
Tường Luân (âu yếm vỗ về Carey): thôi nào Carey lại mít ướt rồi. mọi người đùa vui thôi mà. không khóc. không giận hờn đâu nhé. Ai cũng yêu Carey mà
Carey (bĩu môi): ứ thèm
Triết Vũ: vây thì kệ cậu đấy, Carey. bon tớ vào khu rừng bí ẩn đây
Carey (núi lửa tắt. túm chặt áo Triết Vũ. giọng nài nỉ): Cho Carey đi với
Và 6 đứa trẻ nọ vui vẻ nắm tay nhau đi vào sâu khu rừng bí ẩn mà không hay biết rằng có 1 mối hiểm hoạ đang chờ chúng ngay trước mắt. đó là sự đau khổ của chia li, là sự tuyệt vọng đứng giữa danh giới cái sống và cái chết, là sự cô đơn ghê sợ và những cơn ác mộng kinh hoàng ám ảnh những người còn sống 1 cách dai dẳng, mãi không dứt ra nổi…
Thời gian nặng nề trôi qua. mới thế mà đã 13 năm. bề ngoài họ đã trở lại với cuộc sống bình thường nhưng trong lòng họ thì lạnh giá. trái tim của những đứa trẻ sống sót đã hóa băng mất rồi. ngôi trường Dracate h đã tràn ngập tiếng cười, đầy ắp niềm vui và bao nhiêu kế hoạch của các học viên. Chẳng ai biết rằng có 1 cô gái nào đó đã đánh mất đi 1 miền kí ức wan trọng. Có 1 cô gái nào đó sẽ bị lợi dụng cho 1 kế hoach xấu xa. có 1 anh chàng nào đó đã bắt đầu quên đi. quên đi mảnh kí ức về mối tình đầu của mình. Có 1 anh chàng nào đó đã bắt đầu có tình cảm với 1 cô gái. Cô gái là ai? Chàng trai là ai?
Chương 3: Rắc rối là 1 người bạn – Trouble is a friend:
Hỡi Bạch Mã hòang tử của em
Xin chàng hãy xuất hiện và che chở cho em
rồi em sẽ để chàng biết bí mật bao lâu nay của em vẫn luôn giấu
và chúng ta sẽ mãi bên nhau, trọn kiếp đời thật hạnh phúc

Cuối cùng 1 vị hoàng tử đã xuất hiện
Nhưng chàng ko như em đã mong đợi… (Ôi, nản!)
Nhân vật:
- Hàn Tường Vi – Học viên Dracate, xinh đẹp, bí ẩn. Công chúa kì lạ
- Âu Triết Vũ – Học viên Dracate. Hoàng tử trí tuệ
- Trần Tử Khiêm – Học viên Dracate. Hoàng tử thân thiện
- Giang Chấn Thiên – Học viên Dracate. Hoàng tử ấm áp
- Lý Thiên Dã – Học viên Dracate. Hoàng tử ngọt ngào (Hiện tại là Đức vua Dracate)
- Lâm Vũ Giai Đình – Học viên Dracate. Công chúa Baby
- Trịnh Trúc Lam – Học viên Dracate. Nữ chúa Dracate
- Lana – Học viên Dracate. Đại tiểu thư
- Đường Chí Kiệt – Học viên Dracate. Đại tướng quân
- Đỗ Kì Bình – Học viên Dracate. Đại tướng quân
- Lăng Vô Kị – Học viên Dracate. Đại tướng quân
- Dyland – Cựu học viên Dracate. Thành viên của Ngũ Hành
Oh, lại chơi trắc nghiệm tâm lí nhé, mọi người
Xin được giải thích lại luật chơi: ngưòi chơi sẽ viết những tên mình nghĩ đến lên trên giấy vào các ô. ở mặt đằng sau, ở mỗi ô tương ứng sẽ có 1 kết quả
Người chơi thứ 2 sẽ là: Âu Triết Vũ
Khi mời nhân vạt này tham dự, tôi đã rất là hoảng sợ vì Âu Triết Vũ đã nhiệt liệt từ chối và cảnh cáo sẽ”đốt”tôi. Nhưng sau 1 hồi, thăng ngốc đó đã phải ngoan ngoãn tham gia, hãy tặng tôi 1 trào pháo tay ủng hộ nào
1. Carey
2. Dyland, Kì Bình
3. Âu Triết Vũ
4. Chấn Thiên
5. Tường Luân
6. Thiên Dã, Tử Khiêm
7. Tường Vi
8. Giai Đình
Kết quả mặt sau
1. muốn bị đá
2. muốn làm đối tác
3. người chơi
4. muốn được nuôi duỡng
5. đối thủ
6. muốn làm bạn thân
7. muốn kết hôn
8. muốn đátrước khi thông báo kết quả T/g có đôi lời muốn nói. vì tên Triết Vũ đó cứ doạ đốt tôi nên quyết định thêm mục mới trả thù hắn luôn
Kết quả đê!!!
Âu Triết Vũ muốn bị công chúa Carey đá (tên này sao lại thế chứ?), muốn làm đối tác với Dyland và Đỗ Kì Bình (Kì Bình đã cười nhăn nhở: “chú em biết nhìn người lắm”), muốn được Chấn Thiên nuôi dưỡng, đối thủ là HẠ Tường Luân (sau khi công bố kết quả chỉ thấy Thiên Dã và Chấn Thiên nhún vai thờ ơ: “tin cũ rồi. từ bé, Triết Vũ đã coi anh Tường Luân là đối thủ rồi”. muốn làm bạn thân của Thiên Dã và Tử Khiêm (xem ra 2 anh chàng này rất được mọi người yêu quý. ai cũng muốn làm bạn thân với), muốn kết hôn với Hàn Tường Vi. Âu Triết Vũ đã cười nham hiểm: “Yên tâm, tôi sẽ là 1 người chồng tốt mà, phư phư phư…”. còn mặt Hàn Tường Vi thì tái đi vì sợ. Và cuối cùng Triết Vũ muốn đá Giai Đình 1 phát. Công chúa Baby nghe xong thì đã oà khóc nức nở.
à tuy nhiên nhân vật chính thì rất thản nhiên. Đến phút cuối còn nói thêm 1 câu: “Thà bị Carey đá còn hơn bị người khác đá hay là phải đá Carey”. Chấn Thiên thì lắc đầu ngán ngẩm: “vẫn si tình như thủa nào”
“Cái gì cơ. trường mình sẽ có thanh tra từ Bộ pháp thuật cử xuống để đánh giá và kiểm tra tư cách hs ak?”- Tường Vi hét muốn thủng lỗ tay Tử Khiêm
“Giảm volume đi Vi. năm nào mà chẳng có thanh tra xuống. họ ở đây cả tháng trời luôn”- Tử Khiêm xác nhận
“đầu heo này, nếu hs nào không đủ tư cách sẽ bị tống cổ đuổi khỏi trường đấy. Vì vậy trước khi họ đến cô nên học hành nghiêm túc 1 chút. và cũng nên học cách pha chế 1 số ma dược đi. vì cô không có phép thuật rồi mà h đến chế thuốc cũng làm không xong nên chắc chắn 200% rằng cô sẽ bị đuổi. nhưng có thể pha chế thuốc thành công lại thêm khoản bói của cô, có lẽ cô sẽ được châm chước cho ở lại”- Chấn Thiên cười ma mãnh
“Bị đuổi tôi sẽ trở thành vô gia cư đó. không được. mọi người phải giúp tôi. chúng ta là hàng xóm mà. giúp tôi nhé, năn nỉ 3 người. tôi không thể bị đuổi được. tôi sẽ học pha chế ma dược. Chắc cái đó cũng đơn giản phải không?”- Tường Vi lo cuống cả lên. Vậy là những gì cô bói sáng nay sắp trở thành hiện thực. Thiên thần bị gãy cánh. phải bước qua 1 dàn lửa…đều là điềm xui cả mà. Mày phải bình tĩnh Hàn Tường Vi ak. theo bài thì mình sẽ được giúp đỡ và vẫn bay về trời được. Chắc chắn mình sẽ không bị làm sao
“cô nói đơn giản quá đầu heo bị điên ak. Cô tưởng pha chế Ma dược là đơn giản lắm sao. Xin lỗi phải thông báo với cô rằng. Nó rất khó đấy. nhiều hs thường làm hỏng trong bài thi môn này. có người pha nhiều lần còn không thành công. muốn giỏi trong lĩnh vực này, nếu có tài cô chỉ cần bỏ ra mấy năm tập luyện còn không thì cả đời đó đầu heo”- Triết Vũ dập tắt mọi hi vọng cua Tường Vi.
“trời ơi, vậy tôi phải làm sao bi h? 2 tuần nữa thanh tra từ Bộ về rồi. tôi học sao kịp đây. thế này thì tôi bị đuổi học mất”- Tường Vi mếu máo
“Thực ra nếu là thiên tài thì cô cũng chẳng cần phải học đâu. Chỉ đáng tiếc IQ của cô nó cao wa’. Ngày trước Carey là cao thủ trong trò này. Cô ấy có thể nghĩ ra rất nhiều cách để pha chế ma dược và cô ấy còn sáng tạo được những công thức riêng rất tuyệt vời”- Chấn Thiên nhớ lại
“uk, cũng vì có thêm tài này mà Carey càng đáng sợ hơn. Thiên nhớ không, có lần cô ấy cho bọn mình uống thuốc biến thành khỉ và heo. làm mình cứ nhớ mãi và cả 1 tháng sau không dám uống bất cứ thứ gì cô ấy mời”- Triết Vũ bỗng cười vang. nhìn cậu ấy thật hạnh phúc. Tường Vi không thể rời mắt khỏi nụ cười đó. ít khi cô thấy cậu bạn cười vui vẻ như thế này. 1 nụ cười thật sự, không hề giả tạo
“Cậu còn may chán. mới bị bà chằn đó cho biến thành khỉ 1 lần. tớ còn bị Carey cho biến hoá thành đủ các loài vật bẩn thỉu cơ. Bọ hung này, lợn này, chó này, gà này, dê này rồi cừu, khỉ, rắn…ôi đủ cả. biết là sẽ có truyện khi uống vào mà vẫn cứ bị cô nàng lừa ngọt xớt
“uk, Carey hiếu động mà. mình ước gì cô ấy còn sống. mình sẽ sẵn sàng làm chuột bạch cho cô ấy thoả sức tung hoành”- Triết Vũ mặt bỗng đanh lại
Không khí bỗng trùng lại. Nói thật Tường Vi cũng bắt đầu tò mò về cô Gái tên Carey đó. Cô muốn biết về người con gái đã để lại ảnh hưởng wa’ lớn cho Âu Triết Vũ là người như thế nào? tại sao chỉ có mình cô gái đó mới được Triết Vũ wan tâm, yêu mến như vậyTại văn phòng của hội học sinh
Chấn Thiên: ek, mấy ông anh. gọi 3 thằng em này lên có việc gì không
Chí Kiệt (vẻ mặt ranh mãnh): Tất nhiên có thì mới gọi rồi. Hoàng tử Chấn Thiên cậu hỏi hơi thừa
Chấn Thiên (mặt đỏ lên vì tức): Đường Chí Kiệt. anh muốn chết hả. hơn người ta được 1 tuổi mà to ak, mà có quyền lên mặt dạy đời sao
Triết Vũ (lạnh lùng): Hai người im đi cho tôi nhờ. Sao? có truyện gì mà gọi bọn này lên vậy, Thiên Dã
Thiên Dã: ak, truyện là thế này. hiệu trưởng muốn tôi chuyển lời đến 3 cậu. họ nhờ 3 cậu giúp họ 1 truyện
Tử Khiêm: truyện gì vậy anh Thiên Dã. nhờ 3 thằng bọn em thôi uk
Thiên Dã: không phải chỉ có 3 người mà bọn tôi cũng phải làm. chắc các cậu đều biết vụ thanh tra sắp về trường rồi. Và có lẽ lần này Hàn Tường Vi sẽ là đối tượng bị họ để ý nhất. Mấy ông trong Bộ vốn dĩ không đồng ý với quyết định cho 1 người bình thường nhập học Dracate. nên lần này họ muốn loại Tường Vi ra. Chắc chắn cô gái đó sẽ gặp nhiều khó khăn trong lần thanh tra tới này. vì vậy, 7 người chúng ta được lệnh phải giúp đỡ Hàn Tường Vi ở lại. Chúng ta sẽ biến cô ấy thành 1 người có phép thuật như chúng ta
Chấn Thiên: Bằng cách nào chứ? đầu heo là người bình thường 100% mà
Triết Vũ: hiểu rồi. định mạo danh phải không? đừng nói với tôi là chúng ta sẽ lừa họ rằng Hàn Tường Vi là phù thuỷ. không ổn đâu. nếu bị thanh tra phát hiện ra sẽ rắc rối to đấy
Kì Bình: ek, Vũ. chú mày bình thường không sợ trời không sợ đất, h lại sợ mấy ông thanh tra sao. Tin nổi không
Triết Vũ: sợ uk? không hề. chẳng wa là tại tôi không muốn giúp con nhỏ đầu heo đấy thôi. nếu giúp cô ta tôi sẽ thấy phân vân, không biết phải đối xử với cô ta sao nữa
Thiên Dã: Triết Vũ này, dù cậu có muốn hay không thì cậu vẫn phải làm thôi. đây là mệnh lệnh.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét