Home » » 07: Phút Nhìn Lại Mình

07: Phút Nhìn Lại Mình

Và bạn cũng thấy cuộc sống vui hơn

Đợi chàng trai đọc xong tờ giấy, người phụ nữ nói tiếp:  Hiểu rõ điều này nên cô luôn cố gắng chia sẻ kinh nghiệm sống của mình với những người xung quanh: chồng con, đồng nghiệp, bạn bè…
Và cô cũng luôn khích lệ họ phát huy tình yêu thương bản thân, để tìm được sự bình yên. Có thể nói là hầu hết những người cô quen biết đang tự chăm sóc mình rất tốt đấy.
-  Cách của họ có giống như cô không?
- Dĩ nhiên là không. Ai cũng có mục đích riêng cả. Người thì muốn mình lúc nào cũng giữ được sự nhiệt tình, người thì thích được vui vẻ, người thì muốn tăng doanh thu…Và để có thể đạt được các mục đích này, trước khi vào công việc, mỗi người đều làm một điều gì đó… như tập thể dục, uống thuốc bổ chẳng hạn. Nhưng cũng không quan trọng lắm đâu, chỉ cần nó mang lại cho chúng ta cảm giác mình đang được quan tâm. Ít ra thì bản thân chúng ta cũng phải được đặt ngang hàng với công việc chứ!
Trong công việc, bọn cô cũng dùng đến phương pháp một phút, cho nhiều mục tiêu khác nhau: nhìn vấn đề theo một hướng mới, thay đổi quan điểm, tránh bực mình, bình  tĩnh giải quyết vấn đề… nhiều lắm. Và thật ngạc nhiên mọi chuyện đều được giải quyết nhanh chóng và hiệu quả.
Cháu biết không, cô thật sự đánh giá cao bản thân khi có thể tôn trọng và khích lệ người khác tự chăm sóc họ.
Khi chúng ta biết yêu thương chính mình thì cũng chính là biết quan tâm đến người khác. Cũng không quá khi nói rằng đó là cách tốt nhất để quan tâm đến người khác đấy.
Chàng trai thắc mắc:
- Cô có thể nói rõ cho cháu về điểm đó không?
- À, cô nghĩ với câu hỏi này, cháu nên đến gặp chồng cô thì hơn.
Khi chàng trai đến phòng làm việc của ông họa sĩ, chồng người phụ nữ, thì chuông đồng hồ điểm đúng mười hai tiếng.
Mời chàng trai ngồi xuống ghế, người đàn ông đi vào trong thay chiếc áo khoác của mình rồi trở ra với một khay thức uống và đồ ăn trên tay. Ông nói với anh:
- Chú rất vui khi nghe cô nói cháu sẽ đến đây. Có cơ hội được chia sẻ với cháu về tình yêu bản thân sẽ giúp chú nhìn lại thêm lần nữa bài học đó. Cháu đừng ngại gì nhé!
Ngưng một lúc, ông bắt đầu câu chuyện của mình:
- Kể từ khi cô ấy khích lệ chú hãy tự quan tâm đến bản thân, chú đã làm được rất nhiều điều cho mình. Và khá buồn cười là những người xung quanh lại quay sang nói với chú rằng dạo này, chú đối xử với họ thật tốt. Chính điều đó khiến chú phải suy nghĩ nhiều.
Cũng không phải đơn giản mà chú chịu áp dụng phương pháp một phút. Chỉ sau khi chú thấy nó thật sự có tác dụng với vợ chú, làm cho cô ấy vui và hạnh phúc hơn, thì chú mới nghĩ đến việc áp dụng cho mình.
Nói thật thì ban đầu, chú không thích cô ấy làm thế đâu. Nghe nói đến “quan tâm đến bản thân” thì chú cứ nghĩ rằng chắc cô ấy sẽ cho mình ra rìa đây. Nhưng ngược lại là khác, cô ấy càng quan tâm đến chú nhiều hơn. Cuối cùng chú cũng phải nói với cô ấy: “Em nên chăm sóc mình nhiều hơn nữa đi! Anh không thấy khó chịu về điều đó nữa đâu.”
Đó cũng là lúc chú bắt đầu tự hỏi, rằng tại sao người biết tự quan tâm đến bản thân lại có nhiều ảnh hưởng tích cực đến những người xung quanh như vậy. Chú đã bày tỏ điều này với ông bác sĩ mà cháu quen, và ông ấy cũng đồng ý với nhận xét của chú.
Khi bắt đầu biết để ý và đáp ứng những yêu cầu của bản thân, nghĩa là chúng ta đã tự làm cho mình cảm thấy được hài lòng. Chính điều đó đã khiến chúng ta tự nhiên muốn chuyển sự quan tâm của mình sang người khác. Và đó không phải là điều chúng ta tự buộc mình phải làm. Đó là sự tự nguyện, vì chúng ta thích và muốn thế.
Và tiếp theo, chúng ta lại muốn khích lệ những người khác học lấy cách tự quan tâm đến bản thân họ. Khi họ làm được thế, chúng ta cảm thấy vui – vì nhìn thấy họ vui vẻ và vì nhận ra là mình vừa làm một điều có ích. Và người đó cũng nhận ra là ta đang chia sẻ với họ. Như thế không ý nghĩa sao?
Mọi người ai cũng thích và muốn được làm bạn với người biết tôn trọng bản thân. Và những người biết tôn trọng mình thì cũng thích được người khác ghi nhận những hành động xuất phát từ tình yêu bản thân của họ.
Chàng trai thắc mắc:
- Chú có gặp phải khó khăn gì trong việc ghi nhận lòng yêu thương bản thân của người khác không? Và đôi lúc, chúng ta cũng quên mất rằng cần phải tạo cơ hội cho người khác thể hiện họ – nhất là trong những trường hợp ta mong thu hút sự chú ý của họ.
- À, hồi đó chú cũng hay thế. Nhưng chú không còn như thế nữa, sau một chuyện đáng nhớ...
- Chuyện gì vậy chú?
- Một chuyện nhớ đời đấy!
Người họa sĩ đứng dậy đi đến tấm vải bạt đang căng sẵn. Ông nhẹ đặt cây cọ lên và bắt đầu viết. Sau khi viết xong, ông quay tấm vải về phía anh. Trên đó là những dòng chữ đen, đậm và chắc.
Nguồn: Phút nhìn lại mình  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

Sẽ làm cho cuộc sống của bạn trở nên dễ chịu

Ồ, trước đây, cháu chưa bao giờ nghĩ đến điều đó cả. Nhưng những gì chú nói là hoàn toàn đúng. Cứ nhìn vào những người áp dụng nó thì thấy. Họ trở nên thân thiện và dễ gần gũi hơn rất nhiều, so với trước kia.
Người họa sĩ nhận xét:
- Không phải sự đổi khác đó bắt đầu từ khi họ học được cách quan tâm đến bản thân hay sao?
- Vâng, đúng thế. Vậy thì có nghĩa là nếu cháu muốn được người khác quan tâm và đối xử tốt với mình thì cháu nên khích lệ họ tôn trọng bản thân họ hơn. Khi người ta cảm thấy mình được yêu thương thì họ mới có thể mở lòng mình với người khác. Điều này hay thật!
- Cháu hiểu không sai. Thế nên mới nói là việc giúp người khác học cách tự chăm sóc bản thân cũng chính là đang tự giúp mình. Cuối cùng, mọi người ai cũng thấy thoải mái với nhau.
Chà, vợ của chú nhìn ra điều đó ngay. Cô ấy vốn là người thông minh mà. Chính nhờ thế mà cô ấy đã khích lệ chú thay đổi. Rồi sự thay đổi của chú, đến lượt nó, tác động lại cô ấy. Với cô chú bây giờ, gia đình đã thật sự trở thành một nơi ấm cúng.
Chàng trai trẻ suy nghĩ một hồi rồi nói:
- À, cháu chợt nhớ đến một chuyện nhỏ xảy ra hôm qua. Có vẻ như nó có liên quan đến điều chú cháu mình đang nói đến.
- Cháu thử kể chú nghe xem.
- Chuyện xảy ra khi cháu đi mua vài thứ đồ dùng cho gia đình. Nhân tiện, cháu ghé qua quầy băng đĩa và mua vài đĩa nhạc. Trên đường về, cháu đột nhiên muốn nghe thử một cái đĩa. Nhưng thế thì phải dừng xe lại, vì cháu đã để hết mọi thứ vào cốp xe. Cũng hơi phiền hà và mất thời gian, mặt khác, cháu đã hứa với mẹ là sẽ về nhà ngay.
Lúc này, cháu bắt đầu nhìn lại những gì đã làm trong ngày hôm nay. Hình như mình chưa làm gì được cho mình. Vậy thì bây giờ, mình có thể làm được gì đó cho mình đây? Dĩ nhiên là cháu tìm ra ngay câu trả lời. Thế là cháu dừng xe lại, mở cốp xe và lấy cái đĩa mình muốn nghe ra. Suốt chặng đường về nhà, cháu đã rất vui, vì âm nhạc, và vì mình đã làm được điều gì đó cho mình.
Người họa sĩ lên tiếng:
- Này, để chú đoán xem điều gì xảy ra với cháu tiếp theo nhé. Khi về đến nhà, tâm trạng cháu rất vui, phải không? Nếu như cháu quyết định bỏ qua ý muốn nghe nhạc của mình và chạy vội về nhà thì sẽ khác. Có thể cháu sẽ cảm thấy là cháu không tôn trọng mình lắm – ở đây là tôn trọng mong muốn được thưởng thức cái đĩa nhạc. Cháu sẽ về nhà trong một tâm trạng rất khó chịu.
- Vâng, đúng thế đấy – Chàng trai trẻ thừa nhận – Đúng hơn là cháu cảm thấy mình giống như  một nạn nhân khốn khổ, vì không được làm điều mình thích
Rồi anh tự cười vì câu nói hơi quá của mình. Người họa sĩ tiếp tục nhận xét:
- Tiếp theo là khi về đến nhà, cháu vui và cảm thấy rất phấn chấn – chỉ vì đã làm được một điều nho nhỏ cho bản thân. Cháu không chỉ muốn gặp mọi người trong nhà trong tâm trạng như thế, mà hơn nữa, khi mọi người thấy cháu về với nụ cười trên môi, họ cũng vui lây. Và thế là... cả gia đình có được một buổi tối tuyệt vời bên nhau, phải không?
Đến đây thì chàng trai không khỏi ngạc nhiên:
- Sao chú lại biết rõ thế ạ?
- Ồ, có gì lạ đâu. Chú cũng đã trải qua cảm giác giống như cháu. Dĩ nhiên các tình huống không hoàn toàn giống nhưng còn cảm giác thì chú biết rõ. Cháu, cũng giống như tất cả những người khác, đều sẽ cảm thấy như vậy, sau khi áp dụng phương pháp một phút. Đúng ra thì bây giờ, cháu đang tự trải nghiệm những cảm giác khi được sống với tình yêu thương bản thân. Còn những người xung quanh cháu thì đang được nhận một món quà lớn – họ đang được làm bạn với một người hết sức lạc quan và yêu đời.
Nói đến đây, ông họa sĩ thoáng nhìn về phía bức vẽ đang dở dang của mình. Chàng trai tinh ý nhận ra điều đó. Anh liền nói:
- Cháu nghĩ cháu đã làm phiền chú nhiều rồi. Thôi, cháu xin phép về. Nhờ chú mà cháu đã hiểu thêm về việc quan tâm đến người khác. Quả thật, biết quan tâm đến bản thân chính là cách tốt nhất để quan tâm đến người khác. Cuối cùng, cả hai phía đều được hài lòng.
Hai người đàn ông đứng dậy bắt tay tạm biệt nhau. Trong ngày hôm đó, chàng trai bỏ ra một ít thời gian ghi lại những gì mình đã học được từ ông họa sĩ. Rồi anh lại tiếp tục hành trình tìm hiểu của mình.
Một lần, trên đường lái xe về nhà, anh lại nghĩ về những mối quan hệ của mình với những người xung quanh. Anh hiểu, biết quan tâm và suy nghĩ – suy nghĩ thật sự – về người khác là một phần không thể thiếu trong việc hoàn thiện bản thân và làm đẹp cuộc sống.
Anh đã từng tin rằng mình là một người biết quan tâm đến người khác. Nhưng thực tế, cho đến bây giờ, anh mới hiểu là thật ra, anh chỉ quan tâm đến những gì người khác nghĩ về anh. Thậm chí, anh cũng không quan tâm lắm đến những suy nghĩ của anh về bản thân mình. Đó là một thiếu sót.
Còn với những người khác, những gì thật sự quan trọng với họ không phải là suy nghĩ của họ dành cho anh mà chính là suy nghĩ của họ về bản thân họ.
Và cách tốt nhất để thể hiện sự tôn trọng người khác chính là đối xử với họ thật nhẹ nhàng và khoan dung, để họ cảm thấy tự do, thoải mái và luôn là chính họ. Họ sẽ không còn lý do gì để lo lắng hay bực bội với chính họ. Và đương nhiên, một khi như vậy, họ cũng không thể nào tỏ ra khó chịu với anh và với người khác.
Vừa lúc đó, xe anh chạy tới một ngã tư  và đèn đỏ bật sáng. Anh dừng lại.
Một suy nghĩ khác xuất hiện trong anh. Cho đến bây giờ, anh mới chợt nhận ra rằng, việc giúp cho người khác biết cách dừng lại và bắt đầu suy nghĩ về bản thân có lẽ là một hành động ý nghĩa nhất mà anh có thể thực hiện.
Nếu không, thật sự sẽ có những trường hợp, họ mải mê chạy và sẽ “đâm sầm” vào anh, dù chẳng ai cố ý làm điều đó. Dĩ nhiên, những lúc như vậy, cả hai đều không tránh khỏi bị tổn thương.
Một ý tưởng khác lại xuất hiện.
Anh sẽ không chỉ dừng lại ở việc khích lệ người khác biết yêu thương bản thân. Anh sẽ tán thưởng và khen ngợi họ, theo một cách nào đó, bất cứ khi nào họ thành công với phương pháp một phút này.
Nếu như ai đó làm được điều gì cho bản thân họ, anh sẽ không tiếc lời khen ngợi và cùng cảm nhận niềm vui với họ. Chắc hẳn sẽ có nhiều lý do để hy vọng vào những điều tốt đẹp nhất...
Nguồn: Phút nhìn lại mình  - First News và NXB Tổng hợp TPHCM

0 nhận xét:

Đăng nhận xét