Hiển thị các bài đăng có nhãn còn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn còn. Hiển thị tất cả bài đăng

Truyện ngắn: Em còn yêu anh không

[Truyện ngắn] Em còn yêu anh không
__________

Lúc nửa đêm, máy di động của cô gái có tin nhắn
mới, cô lười biếng bò dậy khỏi giường, mở máy
xem, tin nhắn chỉ một câu ngắn ngủi mà để cô cả
đêm trằn trọc: "Em còn yêu anh không?" Đó là tin nhắn của người yêu cũ, vào lúc họ đã chia
tay nhau nửa năm. Cô cứ nghĩ anh ấy sẽ chẳng
bao giờ send tới bất kỳ tin nhắn nào nữa, bởi ngày
đó họ chia tay nhau khó hiểu mập mờ, và cô chưa
từng nghe từ chính miệng anh nói một lời dứt
khoát: "Ta chia tay thôi!" Cô cứ chờ đợi người bạn trai nói với cô câu đó,
nhưng anh không, anh chọn cách chạy trốn,
không cho ai tìm ra mình. Bạn bè đều khuyên cô
nên thôi, vẫn chê anh không ra gì, vô trách nhiệm,
không dám đối mặt, cho dù sau này cả hai có thành
gì của nhau thì rồi cô cũng khổ thôi. Cô chỉ mỉm cười, thường nói cô đã lâu rồi chẳng
bận tâm, thiếu gì chàng theo đuổi, đời nào cô để ý
tới người chẳng trân trọng cô. Nhưng mọi người
đều biết, nửa năm qua, cô vẫn không quên anh. Bởi những chàng theo đuổi cô nào ai đến gần
được cô nửa bước. Có lẽ anh còn yêu mình, cô đoán thầm. Anh chỉ
chiến tranh lạnh mà thôi, chỉ tạm không liên lạc
thôi, chỉ vì muốn cả hai có chút không gian tự do,
để không như trước đây, anh luôn trách cô bám
anh quá, làm anh thấy vướng víu nặng nề. Có lẽ chỉ vì thế, chờ khi anh thấy nhẹ nhõm, tự
nhiên quay lại bên anh, hai người sẽ như xưa, sẽ
là quan trọng nhất của nhau. Nghĩ thế, nên cô đã cố để tự đứng vững, cô bắt
đầu một mình đi dạo, xem phim, một mình nấu
cơm chăm sóc mình, một mình ra ngân hàng trả nợ,
một mình học lái xe, chọn xe, thậm chí đi mua xe ô
tô, một mình đi tìm nhà, dọn nhà mới, một mình đối
mặt với cái chết của cha mẹ mình sau tai nạn giao thông… Cô giờ đây đảm đương đời mình. Nhưng trong
tình yêu, vẫn cần có anh ở bên. "Em còn yêu anh không?" Trời đã rạng, cô đã nhìn tin nhắn suy nghĩ dọc
đêm, biết người con trai ấy đã hiểu ra, dù anh
không chịu gọi điện trực tiếp cho cô, nhưng ít nhất
đã gửi tin xem cô thế nào. Cô rất muốn gọi điện
ngay cho anh, nói với anh rằng nửa năm nay em
nhớ anh biết bao; nói rằng trong những thời gian đáng lẽ anh phải ở bên cô, thì cô đã chống chọi vất
vả vượt qua; nói rằng dù nửa năm nay anh bỏ rơi,
nhưng cô không đành xoá anh khỏi tim mình… Nhưng cô kìm được, cô không muốn nửa năm
chờ đợi sẽ tiêu tan thế này, cô muốn anh phải đau
khổ, cô muốn giữ chút tự tôn. "Không còn yêu!" Cô mỉm cười bấm ba chữ, reply. Sau đó, cô cứ chờ anh gọi lại cầu xin, chờ tin nhắn
thăm dò tiếp theo của anh, chờ anh đột nhiên nhấn
chuông cửa, rồi khi cửa mở anh đã đứng trước
mắt, mạnh mẽ ôm lấy cô vào lòng, và dịu dàng nói
anh biết anh đã từng sai lầm, rồi sau anh sẽ nâng
niu cô… Nhưng, ngày nối ngày, tháng nối tháng, nửa năm
lại trôi qua, cô gái không hề nhận được bất kỳ tin
tức gì về người yêu cũ. Một ngày, từ bạn thân của anh, cô biết người yêu
cũ tháng sau sẽ cưới vợ, cưới một người con gái
cô chưa từng quen. "Anh ấy bảo anh ấy rất cảm ơn em, nếu nửa năm
trước em không reply tin nhắn, anh ấy làm sao đủ
quyết tâm quên em đi, càng không thể cho cô gái
kia một cơ hội…"

P/S : Hãy trân trọng những gì mình đang có

Em mà không béo, còn lâu a mới...yêu!!!

E MÀ KO BÉO .KÒN LÂU A MỚI YÊU

* * *

Em mà không béo, còn lâu a mới...yêu!!!
Gửi Béo hâm, béo xinh nhất của anh!
Hôm qua, cô bé của anh mặt buồn xo, khác hẳn ngày thường. Khi anh hỏi thì gục vào vai anh nức nở: "Anh có buồn khi người yêu anh vừa… lùn như cây nấm, lại vừa… béo không?". Anh chỉ muốn cắn vào tai em một cái thật đau, vì em thật ngốc nghếch.
Từ ngày đầu anh quen em, anh đã trêu "em mét rưỡi" và rất chi là… mũm mĩm. Khi em bị trượt ngã, anh vô tình được nắm bàn tay em. Tay em rất mềm (vì nhiều… thịt, hehe) anh thấy… mát và thích lắm (Có khi anh yêu nhóc vì bàn tay ấy đấy). Ấn tượng thứ hai là, nhóc ăn cái gì trông cũng ngon ơi là ngon, khiến một lần anh viêm họng khản đặc mà cũng "đua đòi" "oánh" liền tù tì bốn cốc sữa chua. Kỉ lục! Anh chưa từng ăn được nhiều sữa chua đá như thế.
Hầu như bất cứ món nào, "béo của anh" cũng ăn được, ăn ngon lành, không chê bai gì hết. Em không kiêng kem, kiêng bơ, kiêng sữa gì cả. Cái gì em thích thì em ăn, thật thoải mái. Nhìn em ăn, anh… không chịu được, hehe. Từ ngày yêu em, anh đã tăng được… 6 kg, việc mà mẹ anh cố gắng làm trong bao năm không được. Từ một "bộ hài cốt" anh đã trở thành… siêu mẫu. Nhờ em cả đấy, Béo yêu ạ.
Mình yêu nhau, đi chơi cũng đồng nghĩa với đi ăn. Mình khám phá mọi ngõ ngách của Hà Nội, đâu có món gì ngon cũng biết. Anh là chúa ghét con gái có cái kiểu: "Mình đi ăn không em?", "Không, em không đói" trong khi bụng réo òng ọc. "Béo của anh"chẳng bao giờ như thế.
Có lẽ anh là một trong những người con trai hạnh phúc nhất vì anh có người yêu có thể chia sẻ với anh mọi sở thích. Em sẵn sàng cùng anh bước vào hàng ăn món… cháo lòng, điều mà rất ít cô gái làm. Em cười tươi "Ngon mà anh". Hay ăn thì lăn vào bếp, em còn nấu ăn rất tuyệt nữa. Anh thích nhất là ngày cuối tuần được cùng em đi chợ, được em nấu cho ăn. Hôm ấy thế nào anh cũng ậm ạch hàng tiếng đồng hồ vì no.
Con trai sợ nhất là người yêu ốm. Anh thì càng sợ vì anh yêu em rất nhiều mà. Nhưng Béo của anh chẳng bao giờ ốm. Anh yên tâm công tác và thành công như bây giờ là nhờ"Béo khoẻ, Béo đẹp" của anh cả đấy! Đi chơi cùng cả nhóm, anh chưa bao giờ thấy em làm "chậm tiến độ", em lúc nào cũng tràn trề sinh lực. Em biết không, em được những người bạn thân của anh gọi là "cô gái tươi tắn" đấy. Anh yêu và tự hào về em lắm.
Chị bạn anh vừa bị ngất do ăn kiêng, phải đưa vào viện cấp cứu. Anh thấy kì lạ quá. Bao nhiêu người suy nhược vì ăn kiêng, mà trông có đẹp đâu cơ chứ, thậm chí còn… xanh rớt như tàu lá. Ai cũng muốn có thân hình của búp bêBabie mà không để ý rằng, nếu búp bê Babie có thật thì cô ấy không thể đứng vững được, bởi tỉ lệ cơ thể rất mất cân đối chứ không hề hoàn mỹ. Có thể ra đường, anh vẫn ngoái lại nhìn theo những cô gái "chân dài mình dây", nhưng chỉ để tự nhủ rằng: "Eo, mấy cô này toàn… xương, ôm chán chết, chẳng như Béo của anh gì cả."
Đấy, anh nghĩ thế đấy!"
Em mà không béo, còn lâu a mới...yêu!!!